Nhân viên  việc xác nhận thông tin của chúng , ghi   chứng minh thư của cha . 
 
“Đến lúc đó thu xếp hành lý xong, cứ đến thẳng sân bay là , lịch trình chi tiết đều ghi trong sổ .” 
 
 háo hức nghiên cứu quyển sổ hướng dẫn du lịch nhỏ. 
 
Hoàn   để ý đến ánh mắt chỉ trỏ, bàn tán xung quanh về cha . 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
Tiếng thì thầm to nhỏ nhanh chóng phát triển thành lời bàn luận công khai, chỉ cần một gã đàn ông to gan và lắm miệng. 
 
“ từng thấy    tivi,  chỉ là một tên lưu manh chuyên  tống tiền thôi!” 
 
“Gì cơ, loại  như  mà còn  cầm tiền của Sở Giáo dục để  du lịch miễn phí , thật là    hổ!” 
 
“Cháu bé đừng sợ,    đe dọa ba  cháu , chú báo cảnh sát giúp nhé!” 
 
“ , con cái của bọn lưu manh thì    tiền đồ  chứ!” 
 
… 
 
Chưa kịp giải thích gì, cha   vội bịt miệng  . 
 
Ông kéo  định rời khỏi chỗ đó. 
 
Một  bé  gần  lấy hết can đảm kéo tay  . 
 
“Đồ lưu manh thối tha, mau buông Trình Liên !” 
 
 nhận   bé định cứu . 
 
Cậu  tên là Lục Vân Tiêu, học sinh  đầu của Trường Tiểu học Trọng điểm  Ba, xếp hạng nhì  khu. 
 
Bài văn “Ba  là trưởng khu” của  từng đạt giải thưởng lớn, khiến tất cả chúng  đều   là con nhà ai. 
 
“Ba, mau  đây, ở đây    !”
 
Một  đàn ông mặc vest bước nhanh tới, phía  còn  mấy  ăn mặc bảnh bao  cùng. 
 
Có lãnh đạo lớn xuất hiện, tinh thần “trừng ác diệt gian” của đám đông càng lên cao  từng thấy. 
 
Một đám  ùn ùn kéo đến vây chặt lấy cha . 
 
Lục Vân Tiêu kéo  và cha tách , đưa   ngoài vòng vây. 
 
Cha  mất   duy nhất  thể chứng minh  phận cho ông. 
 
Thậm chí    lôi đoạn tin tức cũ , chỉ  video  bình phẩm  mặt cha . 
 
Tay   Lục Vân Tiêu nắm chặt,   vẫn đang an ủi : 
 
“Không  , ba tớ ở đây ,  ấm ức gì cứ   nhé.” 
 
Nỗi ấm ức lớn nhất chính là  dẫn cha ruột  đến nhận giải thưởng,  mà chẳng ai tin. 
 
 hất tay Lục Vân Tiêu , lao thẳng đến quầy đăng ký: 
 
“Thưa cô, em  cần giải thưởng  nữa, cô xóa tên em  ạ.” 
 
“Em , em đạt hạng nhất một cách chân chính mà, chuyến du lịch  là phần thưởng dành cho em đấy!” 
 
Phần thưởng thuộc về Trình Liên – học sinh đạt hạng nhất cùng phụ  của cô bé. 
 
Không  dành cho Trình Tử Long của phố Cựu Thế và con gái ông . 
 
Đám đông  lớn như tường đồng vách sắt, vây chặt lấy cha . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoi-cung-se-gap-duoc-cau-vong/3.html.]
 
 cố gắng thế nào cũng  chen  . 
 
Chẳng bao lâu, cô giáo chủ nhiệm Hồ cũng  gọi tới. 
 
Khi  thấy cha   đầu và xem đoạn video đó, cô trông  vẻ bối rối. 
 
“Mọi  bình tĩnh ,    điện thoại của phụ  em Trình Liên đây, để  gọi kiểm tra.” 
 
Bài hát của nhóm Phượng Hoàng Truyền Kỳ vang lên, chiếc điện thoại nhái trong túi quần cha  sáng đèn nhấp nháy. 
 
Mọi chuyện, rõ ràng hết cả . 
 
Vừa châm biếm,  nực .
 
04
 
Cuối cùng,  cũng   chuyến du lịch đó. 
 
Qua điện thoại, cô giáo chủ nhiệm khéo léo hỏi cha  về nghề nghiệp của ông, nhưng ông bối rối   trả lời  . 
 
Thời gian quá ngắn, ông  kịp nghĩ  một lời  dối mới. 
 
Cuối cùng,  giật lấy điện thoại: 
 
“Thưa cô, xin  cô, là em  lừa cô. 
 
“Em  dối, em  xứng đáng là học sinh ba  với phẩm hạnh xuất sắc, phần thưởng du lịch đó  nên thuộc về em.” 
 
“Em Trình Liên...” 
 
Giọng cô Hồ, giáo viên chủ nhiệm, đột ngột dừng . 
 
 cúp máy,  tắt luôn điện thoại. 
 
Chỉ là một chuyến du lịch thôi mà, chẳng qua là đến Bắc Kinh. 
 
Cơ hội còn nhiều. 
 
Không  ké  miễn phí thì    kiếm tiền tự dẫn cha  cũng . 
 
“Tiểu Liên , hôm nay ba   thì  .” 
 
Người cha  thích khoác lác giờ cúi đầu xuống. 
 
Trong lòng ông đầy áy náy, chẳng còn chút dáng vẻ kiêu ngạo thường ngày. 
 
“Không   ba, con vốn chỉ  dẫn ba  Bắc Kinh thôi mà.” 
 
Ước nguyện của cha  là  xem lễ thượng cờ ở Thiên An Môn  năm bản mệnh. 
 
Có  ông uống say, từng : 
 
“Nếu  vì bận chuyện nọ chuyện , lão tử   từ năm bản mệnh  .” 
 
Một bài toán  nhiều cách giải, con  cũng  nhiều cách để sống.
 
Cha là trưởng khu thì oai thật đấy. 
 
 thành tích của con ông  vẫn xếp  . 
 
Cứ chờ mà xem! 
 
Ông trời sẽ  trao hết  phần thưởng cho một  . 
 
…