Một trường trung học ở vùng ngoại ô cũng liên hệ với . 
 
Ngôi trường   gắn mác “trọng điểm,” nhưng vì mới chỉ  một khóa  nghiệp, năng lực tuyển sinh kém xa các trường trong thành phố. 
 
“Nếu em Trình Liên đến học ở trường chúng , sẽ nhận  học bổng nhập học hai mươi nghìn, miễn  bộ chi phí ăn ở trong ba năm. 
 
“Sau  chỉ cần em đạt thành tích cao trong thành phố, mỗi năm sẽ tiếp tục nhận thêm học bổng giá trị lớn.” 
 
 như  thấy con đường  giàu  mắt. 
 
Học tập là việc  tự tin nhất. 
 
Rời xa thành phố, chắc chắn sẽ ít   đến cha  hơn. 
 
  do dự mà đồng ý ngay. 
 
Khi theo lãnh đạo trường ngoại ô   thủ tục nhập học,  tình cờ gặp cô giáo chủ nhiệm  trở về  chuyến du lịch. 
 
Cô Hồ  vẻ bực bội. 
 
Cô   gọi điện cho cha . 
 
 giật lấy điện thoại: 
 
“Thưa cô, vàng thật thì ở  cũng sáng, chẳng lẽ cô  tin em ?” 
 
“Trình Liên, em đang đặt cược cả tương lai của  đấy. 
 
“Chẳng lẽ họ  đưa tiền cho em? Có  tiền đó   ba em lấy tiêu hết  ?” 
 
“Thưa cô, cô còn nhớ bài văn em nộp    ạ?” 
 
Bài văn  về cha  – từng gây  một làn sóng tranh cãi lớn –  đó    gửi đến tòa soạn và  đăng  tuyển tập văn học.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
Cô Hồ nhíu mày, rõ ràng   chút ấn tượng nào. 
 
Có lẽ cô chỉ nhớ bài văn đạt giải của Lục Vân Tiêu. 
 
Con đường đời, cuối cùng vẫn  do chính  bước . 
 
Nhiều bạn  khi  tin  sẽ chuyển đến học ở vùng ngoại ô đều tỏ   nỡ xa . 
 
Từng  một đến tìm , cha  cũng bắt đầu nhận   điều gì đó bất thường. 
 
Tin nhắn từ ngân hàng  giúp ông giải đáp thắc mắc. 
 
“Cái gì gọi là học bổng thế? Tại  tài khoản   tự nhiên chuyển tiền cho ba? 
 
“Còn nữa, chẳng  con  đậu  trường trọng điểm của khu ? Sao  là mấy trường ngoại ô gọi cho ba thế ?” 
 
“Dù  thì cấp hai cũng là giáo dục bắt buộc, học ở  mà chẳng như .” 
 
Cha  hiểu  lời giải thích của . 
 
Bóng dáng cao lớn của ông bỗng chốc trở nên nhỏ bé, lặng lẽ  im ở một góc   lời nào. 
 
Chiếc quạt cũ kỹ phát  tiếng kêu ken két của kim loại va chạm, là âm thanh duy nhất vang lên trong căn phòng nhỏ . 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoi-cung-se-gap-duoc-cau-vong/4.html.]
 
“Ba , ba từng  con là  Văn Khúc tái thế, học ở  cũng  thôi mà. 
 
“Căng-tin ở trường ngoại ô  lắm, con còn  thẻ ăn miễn phí nữa. Với cả,   phòng ký túc xá bên đó đều  máy lạnh đấy!” 
 
 cố gắng nhớ  những lời quảng cáo đầy hứa hẹn của phòng tuyển sinh, kể  cho cha  những điều tươi  mà họ  vẽ . 
 
Càng ,  càng hào hứng, chẳng khác nào   chuẩn   học mà là sắp  nghỉ mát. 
 
“Sau  ba đến họp phụ , con  thể dùng phiếu ăn mời ba  ăn ở căng-tin luôn.” 
 
Giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống mu bàn tay . 
 
“Tiểu Liên , tất cả là tại ba  con mất mặt.” 
 
Người đàn ông im lặng bấy lâu cuối cùng cũng lên tiếng. 
 
Dường như ông  hạ quyết tâm, giọng  khẽ run: 
 
“Ba sẽ tìm một công việc đàng hoàng,   mấy chuyện  nữa.” 
 
Liệu ông  thật sự  thể…  bỏ là bỏ  ?
 
05
 
Kim đồng hồ  hết vòng  đến vòng khác, mí mắt  sắp  chịu nổi nữa. 
 
Tối nay cha  đến chỗ đại ca của ông để bàn chuyện rút khỏi giang hồ. 
 
Trong phim thường  nghi lễ “rửa tay trong chậu vàng,” nhưng  chắc chắn  thể biến   một cái chậu vàng thật. 
 
Vì ,  mua một hộp sơn acrylic màu vàng,  sơn  chiếc chậu nhôm cũ ở nhà. 
 
   một nghi lễ rửa tay bằng chậu vàng cho cha. 
 
Có đầu  cuối, mới  thể yên tâm bắt đầu một cuộc sống mới. 
 
Đợi  lâu, cánh cửa cuối cùng cũng mở . 
 
Trên ô cửa kính, phản chiếu gương mặt cha —một bên  sưng phù, méo mó đến mức  nhận . 
 
Người đưa ông về là một kẻ lạ mặt, giọng điệu đầy đe dọa và khinh thường. 
 
“Trình Tử Long, đừng quên năm xưa nếu  nhờ Tôn lão đại cho mượn tiền,  mày    ở bãi tha ma  đấy! 
 
“Đã bước chân  con đường dơ bẩn  thì đừng mơ   trong sạch. 
 
“Mồm thì suốt ngày  vì con nhóc hoang nhặt ngoài đường, mày  sợ  Tôn lão đại thất vọng ? 
 
“Đánh mày một trận  là nhẹ , nếu còn dám  ý nghĩ phản bội, thì cẩn thận cái mạng thối của mày đấy!” 
 
Sau khi  đó rời , cha  mới lê bước về phía phòng . 
 
  kịp trở , chỉ còn cách nhắm chặt mắt . 
 
Hy vọng cha sẽ  nhận   đang giả vờ ngủ. 
 
“Xin , Tiểu Liên, ba  lừa con .”