07
 
Ngày hôm ,  đến ngân hàng gần nhà để kiểm tra  dư trong tài khoản. 
 
Na Na  thể trông cậy  nữa,   thuê một  chăm sóc cho cha. 
 
Khi  về đến nhà, đúng lúc  thấy tiếng hai  đang cãi . 
 
“Mày  điên , dẫn con gái tao  xem mấy thứ đó ?” 
 
“Trình Tử Long, mày   thằng trai tân gì,  bộ  tịch cái gì chứ.” 
 
“Con gái tao là học sinh giỏi trong sạch, nó còn  cả một tương lai tươi sáng phía !” 
 
Dù cha  giờ   khó khăn, Na Na cũng chẳng hề sợ ông. 
 
“Chậc chậc chậc, mày đang mơ mộng cái gì ? 
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Con của một thằng lưu manh đầu đường xó chợ mà đòi  trạng nguyên ? 
 
“Trình Tử Long, đừng trách tao  nhắc mày, con gái lớn thì  giữ  lâu ... 
 
“Sang năm thi xong là nó mười sáu tuổi  nhỉ? Tao cũng bắt đầu sự nghiệp của  từ cái tuổi  đấy. 
 
“Thay vì để nó  thằng nhóc nào đó ở trường chiếm tiện nghi, chi bằng bán  luôn, sớm mà báo hiếu cho mày!” 
 
“Trần Na, cút  mày  cho lão tử!” 
 
“Ối giời ơi, ngủ với tao hai năm  giờ mày què quặt  là đuổi tao  ? 
 
“Mơ ! Đời   gì  chuyện  thế. 
 
“Hôm nay mà  móc   dăm ba trăm vạn, bà đây chẳng   cả!” 
 
Nói xong, Na Na liền giở thói côn đồ, lao  giằng co với cha . 
 
Không kịp để tâm đến đống đồ ăn mới mua,  xông thẳng  giúp cha. 
 
Na Na cuối cùng cũng thua cuộc. 
 
Không chiếm  lợi, cái miệng của bà  càng trở nên độc địa hơn bao giờ hết.
 
Na Na mở toang cửa sổ, gào lên những lời bẩn thỉu và đê tiện trong lòng: 
 
“Trình Tử Long, mày đúng là đồ vô liêm sỉ, nửa cái chân  chôn xuống đất  mà còn mơ ngủ với con gái nuôi của . 
 
“Tao thấy mày cưới tao chỉ để  màu thôi, thực  trong lòng mày chỉ đợi con tình nhân nhỏ của mày lớn lên thôi chứ gì...” 
 
Cha  vớ lấy cái bô  gầm giường, dốc hết sức ném thẳng  ngoài. 
 
“Cút!” 
 
Đôi mắt mệt mỏi của ông đầy những tia máu, cơn giận bùng lên dữ dội khiến    mà rợn cả . 
 
Lần , Na Na thực sự sợ hãi. 
 
Môi bà  run rẩy, cuối cùng cũng rời khỏi nhà . 
 
Buổi tối,  đề nghị lau lưng cho cha,  đầu tiên ông từ chối. 
 
Ông   với ánh mắt  xót xa   hổ, nghiêm túc : 
 
“Tiểu Liên, đừng  mấy lời bẩn thỉu của Trần Na. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoi-cung-se-gap-duoc-cau-vong/7.html.]
 
“Con là con gái của ba, mãi mãi chỉ là con gái của ba, cả đời  cũng .” 
 
Trước mặt , ông gọi điện cho   em  thiết. 
 
Chú Lưu đến, cũng chửi mấy câu về Na Na: 
 
“Hồi đó đúng là  nhầm , cứ tưởng chỉ là con đàn bà n.g.ự.c to não nhỏ thôi, ai ngờ cái miệng độc ác đến thế. 
 
“Anh yên tâm , từ mai bọn em sẽ  phiên  chăm sóc .” 
 
Cha dặn chú Lưu đưa    trường ngay lập tức. 
 
Không cãi   ông,  đành  lên xe. 
 
Trên đường , chú Lưu lải nhải suốt, nhưng  chẳng  lọt tai câu nào. 
 
Trong đầu  chỉ hiện lên hình ảnh cha, bóng lưng cô đơn nhưng đầy kiên cường , chẳng khác gì khi  còn nhỏ. 
 
Mãi mãi   đổi.
 
08
 
Trước kỳ thi  cấp ba, chân của cha  cuối cùng cũng  khỏi hẳn. Ông đặc biệt đến  cổng trường để cổ vũ tinh thần cho . 
 
Có  sự động viên từ  , với thành tích vốn  xuất sắc,  càng phát huy vượt trội, một  nữa giành vị trí thủ khoa kỳ thi tuyển sinh cấp ba  thành phố. 
 
Mùa hè ngắn ngủi  là  thời gian hạnh phúc nhất của . 
 
Dùng  tiền thưởng tự  kiếm ,  đăng ký tham gia một tour du lịch đến Bắc Kinh. 
 
Khi xem lễ thượng cờ, cha  xúc động đến mức rưng rưng nước mắt. 
 
Sau khi trở về,  bàn học ở nhà xuất hiện thêm một bức ảnh chụp chung của hai cha con   Quảng trường Thiên An Môn. 
 
Cuối cùng  cũng  thành  tâm nguyện của cha. 
 
Nụ  của ông là nụ  xuất phát từ tận đáy lòng. 
… 
 
Trong buổi lễ khai mạc huấn luyện quân sự ở trường cấp ba,  căng thẳng   hậu trường, lẩm nhẩm bài phát biểu. 
 
Một  bạn chủ động bắt chuyện với : 
 
“Trình Liên,  gặp  ,  ngờ  vẫn là thủ khoa đấy.” 
 
Lục Vân Tiêu. 
 
So với ba năm ,    cao lên  nhiều, giờ  cách giữa chúng  chênh lệch gần một cái đầu. 
 
Hôm đến trường  thủ tục nhập học,   thấy ảnh của    bảng danh sách lớn. 
 
“Chỉ là may mắn thôi.” 
 
“May mắn gì chứ, đừng khiêm tốn nữa. Sau bài kiểm tra đánh giá đầu , chắc bọn  vẫn ở cùng lớp đấy. Lúc đó, chúng   cùng bàn nhé,  ?” 
 
 chỉ mỉm   ,   đưa  câu trả lời. 
 
Nghe  hiệu trưởng của ngôi trường cấp ba  chính là  của Lục Vân Tiêu. 
 
Con trai của hiệu trưởng,   kiểu    thể dễ dàng đắc tội.
 
Ba năm sắp tới là  thời gian quan trọng nhất trong cuộc đời ,  chỉ mong  thể bình yên vượt qua.