Chưa hết đợt huấn luyện quân sự, danh tiếng của Lục Vân Tiêu  nổi như cồn, ai ai cũng  đến  . 
 
Nhờ thường xuyên   văn phòng,   nắm  bảng quy tắc phân lớp. 
 
Khi  bài kiểm tra đánh giá đầu ,  cố tình sửa sai khá nhiều câu trắc nghiệm. 
 
Kết quả lập tức tụt xuống  Lục Vân Tiêu. 
 
  xếp  lớp 2, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. 
 
Khi tan học về ký túc xá, bạn cùng phòng thần bí  rằng   đang chờ   cổng. 
 
Lục Vân Tiêu với vẻ mặt đầy tức giận, bất chấp ánh mắt của  , kéo thẳng  . 
 
Trên chiếc ghế dài cạnh sân thể dục,   nhất quyết bắt  thừa nhận  cố ý. 
 
“Bài kiểm tra tớ  xem , những câu   sai đều  đáp án đúng là C. Cậu dám  là  cố tình ? 
 
“Trình Liên,  đang trốn tránh tớ.”
 
Bí mật  vạch trần. 
 
Sự im lặng của  chính là câu trả lời rõ ràng nhất. 
 
Lục Vân Tiêu dường như cũng đoán   lý do. 
 
Cậu  bỗng  xuống cạnh , ánh mắt căng thẳng dò hỏi: 
 
“Có   vẫn giận tớ chuyện chuyến du lịch ở Bắc Kinh ? 
 
“Trình Liên, tớ   ác ý gì , lúc đó tớ thật sự    đó là ba , nếu  thì tớ  ...” 
 
 lập tức cắt ngang lời  : 
 
“Bạn học Lục Vân Tiêu, bọn   còn là học sinh tiểu học nữa. 
 
“Thành tích vốn dĩ chẳng  thứ mãi mãi   đổi, hơn nữa  thực sự nghĩ quá nhiều . 
 
“Sắp đến giờ kiểm tra phòng ký túc , tớ về  đây.” 
 
Không để   kịp phản ứng,  cắm đầu chạy thẳng về ký túc xá. 
 
Trong làn gió, vọng  câu hỏi đầy nghi hoặc của   từ phía xa: 
 
“Vậy chúng … vẫn  thể  bạn  ?” 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
 
Câu hỏi của Lục Vân Tiêu vượt ngoài khả năng trả lời của ,  lẽ mãi mãi  cũng  thể trả lời . 
 
Những  thuộc về hai thế giới khác , vốn dĩ  nên  bất kỳ sự giao thoa nào.
 
09
 
Không hiểu Lục Vân Tiêu   mà đột nhiên bắt đầu theo đuổi . 
 
Hơn nữa còn là kiểu công khai rõ ràng nhất. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoi-cung-se-gap-duoc-cau-vong/8.html.]
 
Tấm lòng thích hóng chuyện của đám bạn tuổi mới lớn  thỏa mãn triệt để, ánh mắt của     đều mang theo những sắc thái khác . 
 
Cô chủ nhiệm cũng gọi  lên  chuyện. 
 
Dù   hết sức giải thích, cô vẫn kiên quyết giữ nguyên quan điểm “một bàn tay  thể vỗ thành tiếng,”  nghiêm khắc mắng  một trận. 
 
Là phụ nữ với , cô  với  rằng con gái   giữ gìn phẩm hạnh: 
 
“Thành tích của em vốn đủ để  lớp chọn. Nếu   ngay từ khi bước chân  trường em  nghĩ đến chuyện kết giao với con trai, thì hôm nay      những lời  .” 
 
Thấy khóe mắt  đỏ hoe, cô khẽ đưa cho  một tờ khăn giấy. 
 
Vừa an ủi,  khuyên nhủ: 
 
“Trình Liên, những mối tình tuổi học trò   ý nghĩa gì cả, chỉ  chậm trễ việc học của em thôi. 
 
“Cô thật lòng   cho em. Em cũng  rõ  cảnh của bạn Lục, dù hai đứa    đến mấy cũng chẳng  tương lai .” 
 
  nhận lấy tờ khăn giấy , nhưng lớn tiếng cam đoan rằng sẽ   thêm một câu nào với Lục Vân Tiêu nữa. 
 
Vài ngày  đó,  hiểu  lớp của Lục Vân Tiêu  chuyển sang đầu hành lang bên . 
 
Mỗi  xuất hiện,   luôn  cùng một nhóm bạn nam, nhưng vẫn  ngừng dõi ánh mắt tìm  qua đám đông. 
 
Mấy cô bạn cùng phòng   chuyện gì giữa  và Lục Vân Tiêu, cứ như đang  tiểu thuyết thanh xuân vườn trường ngoài đời thật . 
 
Các cô  bắt đầu “đẩy thuyền” điên cuồng, thậm chí còn thức đêm nghĩ sẵn tên cho con của  và Lục Vân Tiêu.
 
Mọi  đều xem  như nữ chính bi kịch. 
 
  chẳng  bận tâm đến những điều đó. 
 
Không  Lục Vân Tiêu, cuối cùng  cũng   nửa tháng yên bình. 
 
 sự bình yên đối với   quá xa xỉ. 
 
Nửa đêm, Lục Vân Tiêu trèo tường, gõ cửa sổ ký túc xá. Mấy cô bạn cùng phòng còn tỏ  phấn khích hơn cả . 
 
Ba  bọn họ chẳng hề tỏ  sợ hãi, thậm chí còn tự ý chạy sang ngủ nhờ phòng khác, để mặc   một . 
 
 chẳng   mấy cuốn tiểu thuyết tình yêu, nhưng gần như lật nát cả bộ “Luật Hình sự” và “Quy định Xử phạt Hành chính về An ninh Trật tự”. 
 
Đối với cảnh tượng khiến  khác rung động ,  chỉ cảm thấy sợ hãi và chán ghét. 
 
Đặc biệt là  khi  Lục Vân Tiêu thao thao bất tuyệt với vẻ tự tin đầy kiêu ngạo,  chỉ  cả đời   bao giờ gặp    nữa. 
 
Cậu  hãnh diện thừa nhận rằng   điều tra về gia đình : 
 
“Trình Liên, tớ  , tên lưu manh đó chỉ là cha nuôi của  thôi. Những năm qua  vất vả quá. 
 
“Cậu yên tâm, tớ   chuyện với ba  tớ , họ sẽ tìm cho  một gia đình nhận nuôi  hơn, để  thoát khỏi cuộc sống khổ cực . 
 
“Tớ   thậm chí còn   nổi một chiếc điện thoại, tớ sốt ruột  báo tin vui  cho  nên đành tự  đến đây...” 
 
 là tự cho  là đúng.