“Lục Vân Tiêu,  đủ  đấy.” 
 
Rõ ràng,  công tử Lục vẫn đang đắm chìm trong giấc mộng   hùng cứu mỹ nhân của : 
 
“Hả?” 
 
Cửa sổ ban công  khép hẳn,  bước tới, mở toang hết cỡ: 
 
“Lục Vân Tiêu, từ nay về , đừng can thiệp  bất kỳ chuyện gì của .  và    bất cứ liên quan gì cả.”
 
“Trình Liên,     hiểu ý tớ ? Tớ  giúp  mà.” 
 
 tránh khỏi bàn tay Lục Vân Tiêu đang cố kéo lấy: 
 
“ hiểu . 
 
“   cần.” 
 
Hình ảnh ba năm  chồng lên hình dáng  con trai  mắt. 
 
Thật  chúng  vẫn là những con  như  , chẳng ai  đổi cả. 
 
“Tại  chứ? Chẳng lẽ    tớ đối với ...” 
 
“Lục Vân Tiêu,  thích cuộc sống hiện tại của ,  cần  ngoài xen .” 
 
Lời   rõ ràng đến mức  thể hiểu lầm. 
 
Dù Lục Vân Tiêu  nhiệt huyết đến , cũng  những lời đó dội cho tắt lửa. 
 
Sau đó một tuần, tất cả ban công ký túc xá nữ đều  lắp thêm song sắt. 
 
Lục Vân Tiêu cũng xin nghỉ phép. 
 
Những lời đồn trong trường sớm   thêu dệt thành đủ chuyện, ánh mắt     ngày càng lạnh lùng và cay nghiệt. 
 
Về ,  bắt đầu  mất đồ. 
 
Đi  đường thì vô cớ  vấp ngã. 
 
Thậm chí trong tủ quần áo ký túc xá còn xuất hiện cả xác côn trùng kỳ lạ. 
 
Bộ ba bạn cùng phòng từng  thiết với  cũng đồng loạt nộp đơn xin chuyển phòng. 
 
Khi lớp học đổi chỗ  định kỳ,  trở thành  luôn  bỏ trống chỗ cạnh. 
 
Mọi  đều hiểu rõ lý do. 
 
 thì  chứ? 
 
Chỉ cần  vẫn còn một cây bút  thể   chữ,  sẽ tiếp tục học tập. 
 
Không ai  thể ảnh hưởng đến .
 
10
 
Sự nhẫn nhịn  đổi   sự yên bình. 
 
Lục Vân Tiêu  khi nghỉ phép trở về như biến thành một con  khác. 
 
Không     cố tình  , mà  ném thẳng bóng nước  lưng  đúng  kỳ kinh nguyệt! 
 
Vừa từ nhà vệ sinh bước ,  buộc   trở . 
 
Tiếng chuông  lớp  vang lên từ lâu,  vẫn đang chật vật vắt chiếc quần đồng phục ướt sũng trong nhà vệ sinh. 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuoi-cung-se-gap-duoc-cau-vong/9.html.]
Có những chuyện một khi  bắt đầu thì   hồi kết. 
 
Những trò đùa ác ý của các bạn học trong trường,  Lục Vân Tiêu cầm đầu, trở nên trắng trợn và  chút kiêng nể. 
 
Tránh thì cũng chẳng thoát , trừ khi  bỏ học. 
 
 cũng từng thử cầu cứu thầy cô. 
 
Những lời  sáo rỗng cuối cùng chính họ cũng  thể  tiếp . 
 
Đối mặt với con trai của hiệu trưởng, thái độ của cô giáo  sớm nghiêng về một phía. 
 
Niềm an ủi duy nhất là, trong giờ học   vẫn giữ thái độ nghiêm túc. 
 
Không  bạn bè thì cũng chẳng c.h.ế.t . 
 
 nếu  đỗ  một trường ,  sẽ ân hận suốt đời. 
 
Chỉ trong một học kỳ,   gầy rộc  trông thấy. 
 
Đêm giao thừa, sự quan tâm chân thành của cha  phá vỡ lớp vỏ bọc của , khiến  bật  kể hết  chuyện. 
 
Vừa  xong   hối hận. 
 
Với  cảnh của chúng  bây giờ,    thể chống  họ  chứ?   nên  cho cha . 
 
Quả nhiên, cha  tức giận đến mức lập tức nhấc máy gọi tổng đài,  rằng  tố cáo trường học.
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Ba , vô ích thôi.” 
 
“Đắc tội với một trường học thì sẽ  vô  trường khác từ chối nhận con.” 
 
Lăn lộn ngoài xã hội lâu như , cha  hiểu rõ những mánh khóe bên trong hơn cả . 
 
Để   tương lai  nhất,  tiên   vượt qua kỳ thi đại học. 
 
 cần  tiếp tục  học. 
 
Đêm giao thừa năm đó, hai cha con  đều đỏ hoe mắt, lặng lẽ  dám   những giọt nước mắt của . 
 
 cha vẫn nghĩ  cách khác. 
 
Ông  cho  một thẻ  học bán trú,  thuê một căn phòng nhỏ gần trường. 
 
Chỉ cách trường mười phút  bộ, nhưng cha nhất quyết đưa đón  mỗi ngày. 
 
Dù Tôn lão đại  giao nhiệm vụ  , cha  cũng luôn chuẩn  cho  những bữa cơm ngon lành. 
 
Được  giảng  lớp, về nhà  bữa cơm ấm áp và một giấc ngủ ngon, đối với   là quá đủ. 
 
Có lẽ vì chán nản, hoặc vì mãi  nhận  lời cầu xin tha thứ như mong đợi, Lục Vân Tiêu dần bớt “quan tâm” đến  hơn. 
 
Dù  vẫn là kẻ thù  công nhận trong mắt  , ít nhất điều đó cũng cho  chút  thời gian để thở. 
 
Chẳng mấy chốc  đến tháng Sáu của năm lớp 12. 
 
Trong buổi lễ chúc mừng cuối cùng, cha   đến.  lặng lẽ thả bay quả bóng chứa đựng ước mơ của . 
 
Trên đó   tên trường đại học lý tưởng, chỉ  mong  cha luôn bình an và  bao giờ vượt quá giới hạn. 
 
Trên đường về nhà,    chặn . 
 
Hai  đàn ông lao đến bịt miệng , lôi   một con hẻm nhỏ bên cạnh. 
 
Con phố chợ đêm ồn ào náo nhiệt ở đầu hẻm là tấm bình phong cách âm  hảo. 
 
Sự giãy giụa của  trở nên vô nghĩa, bởi    thấy Lục Vân Tiêu đang ẩn  trong bóng tối.