Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 105
Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:27:18
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lo lắng cho hai ?
Không !
Bây giờ y lo lắng cho khác mới , hy vọng nào chọc giận y, nếu kết quả… Haiza!
…
Lý Tam Lang mới rời , Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang lập tức sức mua sắm gia cụ bổ sung.
Về phương diện tiêu tiền, Lý Thất Lang- Người từ đến nay vẫn luôn phục tùng mệnh lệnh của Lý Ngũ Nha ý kiến bất đồng.
“Tỷ tỷ, chúng tiêu tiền phung phí ? Hay là tiết kiệm một chút , thấy cái án thư cũ lúc nãy khá , chỉ là mặt bàn mấy vết xước thôi mà, nó ảnh hưởng đến việc sử dụng.”
“Đồ cũ khác dùng , mua về dùng tiếp, cảm thấy trong lòng khó chịu ?”
“Đệ thấy gì cả, dùng vẫn dùng .”
Lý Ngũ Nha liếc mắt Lý Thất Lang một cái, cảm thấy cần sửa tật keo kiệt bủn xỉn của ngu ngốc : “Thất Lang , xem chúng vất vả kiếm tiền là vì cái gì?”
“Còn thể là vì cái gì nữa, đương nhiên là vì một cuộc sống hơn .”
“ , là vì một cuộc sống hơn, thế nào là một cuộc sống hơn? Chẳng là mua thì mua, ăn thì ăn , tiền kiếm là để tiêu.”
“Đệ tiểu, chỉ tiêu xài tiết kiệm hơn một chút thôi mà.”
“Bây giờ chúng thiếu tiền, mua một đồ mới về sắp xếp trong nhà sẽ khiến trong lòng cảm thấy thoải mái hơn đúng ? Đệ thử để một ít tiền trong nhà, thể lấy nó xem mà?”
“ , thích ngắm tiền, sẽ cảm thấy kiên định khi thấy tiền.”
“…”
Lý Ngũ Nha nên lời, thấy ngốc vẫn khăng khăng tự cho là đúng, nàng cũng cưỡng ép đổi ý: “Được , tự sắp xếp tây sương phòng của và ca ca ; phòng chính của cha nương và đông sương phong của tỷ và tỷ tỷ, tỷ sẽ tự sắp xếp, chúng tự sắp xếp phòng cho riêng .”
Vì thế, trong cùng một sân viện xuất hiện hai phong cách trang trí khác biệt .
Lý Ngũ Nha thoải mái như thế nào thì như thế đó, tất cả đều sắp xếp dựa theo sở thích của , hề quan tâm đến giá cả.
Lý Thất Lang trái ngược với nàng, tiết kiệm như thế nào thì như thế đó, ngoại trừ những vật dụng cần thiết như chăn đệm , những thứ khác về cơ bản đều dùng đồ cũ.
Chờ đến khi hai thu dọn xong, phòng chính và đông sương phòng thoạt vô cùng sang trọng bắt mắt, đó là nơi ở của một giàu .
Về phần tây sương phòng, đơn sơ cũ kỹ, nếu bên ngoài căn nhà còn mới tinh thì nó trông chẳng khác nào một ngôi nhà cũ từ vài chục năm .
Lý Thất Lang hề quan tâm đến sự tương phản mạnh mẽ như .
Lý Ngũ Nha đồng tình về phía Lý Thất Lang vài giây: “Nếu ca ca thấy căn phòng mà ở sắp xếp thành như thế , chắc chắn sẽ nhận là .”
“Không thể nào!”
Lý Thất Lang vô cùng tự tin: “Ca ca còn tiết kiệm hơn cả , sẽ khen sống.”
“…”
Lý Ngũ Nha tỏ vẻ chỉ cần ngốc vui vẻ là .
Chuyện nhà cửa sắp xếp xong xuôi, Lý Ngũ Nha bèn dẫn theo Lý Thất Lang ngoài mua sắm đồ Tết.
Đây là đầu tiên đón năm mới ở ngôi nhà mới, nàng dự định sẽ mua sắm phong phú hết sức thể, quan tâm đến những suy nghĩ vớ vẩn của ngốc, nàng mua thật nhiều đồ tết trở về.
Về ăn uống, những món đồ ăn vặt như quả hạch gì đó bày hơn nửa cái bàn, hơn nữa còn mua hai con cừu nguyên con đặt ở trong phòng bếp.
Về may mặc, mỗi trong nhà đều bốn bộ quần áo mới, tất cả đều mua ở hiệu may.
Ngay cả sáo trúc và pháo hoa cũng mua nguyên một sọt.
Những chiếc đèn lồng nhỏ treo đầy mái hiên, cửa dán câu đối và lời chúc phúc.
Sau khi trang trí xong xuôi, bộ sân viện thoạt vô cùng rạng rỡ, tràn ngập sức sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-105.html.]
Năm mới đến gần, một khu chợ đêm cũng mở ở phía nam Nhung thành, Lý Ngũ Nha cảm thấy trong nhà vẫn còn thiếu một ít màu đỏ, vì thế tối hôm đó dẫn theo Lý Thất Lang ngoài, dự định sẽ đến chợ đêm mua một ít nút thắt đồng tâm và giấy cắt để trang trí nhà cửa.
Giết trong một đêm trăng tối gió lớn.
Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang cầm theo nút thắt đồng tâm và giấy cắt trở về từ khu chợ đêm, khi ngang qua một con hẻm, bọn họ thấy cuộc chiến một chọi nhiều đang diễn kịch liệt bên trong.
Hai tỷ tinh mắt nên đều nhận đang vây g.i.ế.c chính là Thương Lão Cửu, lão bản của trạm giao dịch buôn bán mà bọn họ từng gặp đó một .
Lý Ngũ Nha hờ hững lướt qua, đó trực tiếp ngang qua con hẻm, ý định xen chuyện của khác.
Lý Thất Lang đầu vài , nhịn : “Tỷ tỷ, ông chủ trạm giao dịch buôn bán chắc chắn sẽ c.h.é.m chết.”
Lý Ngũ một cái: “Mỗi đều nhân quả riêng của , nếu ông c.h.ế.t thì đó cũng là vì tự ông gieo nhân.”
Lý Thất Lang do dự một chút, cuối cùng vẫn : “Tỷ tỷ, chẳng đó tỷ , khi đến Nhung thành, chúng kết giao với nhiều bằng hữu hơn nữa, như mới thể chỗ hơn ở đây, thấy con lão bản trạm giao dịch buôn bán cũng tệ lắm, chúng thể kết giao bằng hữu với ông ?”
Lý Ngũ Nha dừng bước, về phía Lý Thất Lang: “Đệ cứu ông ?”
Lý Thất Lang gật đầu: “Vâng.”
Lý Ngũ Nha: “Tại chứ?”
Lý Thất Lang suy nghĩ của : “Lão bản mở một trạm giao dịch buôn bán, nếu thể trở thành bằng hữu với ông , chúng hỏi thăm tin tức gì đó cũng sẽ tiện hơn một chút.”
Lý Ngũ Nha im lặng một chút : “Đệ nghĩ như cũng tệ, nhưng… Cứu khó, tuy nhiên, một khi chúng tay, chẳng khác nào lây nhiễm nhân quả của ông , điều thể sẽ mang đến cho chúng nhiều phiền phức.”
“Những đang chiến đấu kịch liệt với lão bản trạm giao dịch buôn bán đều là võ giả thất phẩm, lục phẩm, lẽ lưng bọn họ chút thế lực.”
“Cường long khó áp địa đầu xà, đặc biệt là khi chúng mới đến Nhung thành, hơn nữa chỉ bình yên sống tiếp ở chỗ , việc tuỳ tiện cuốn cuộc tranh đấu của khác cũng là một hành động khôn ngoan gì.”
Lý Thất Lang hiểu rõ gật đầu: “Là suy nghĩ nông cạn.”
Lý Ngũ Nha vỗ bả vai : “Đệ thể nghĩ đến chuyện tìm hiểu tin tức thông qua lão bản trạm giao dịch buôn bán là lắm , thể cứu , chỉ là…”
“Còn xem lợi ích cái , nếu giá trị mà lão bản trạm giao dịch buôn bán mang đến cho chúng lớn hơn mối nguy hiểm tiềm ẩn, thì việc cứu ông cũng thể.”
Lúc , cuộc chiến kịch liệt trong con ngõ nhỏ kết thúc.
Lão bản trạm giao dịch buôn bán dùng hết sức lực bản hạ gục đối thủ, nhưng bản ông cũng ngã xuống đất thể dậy nổi.
Lý Ngũ Nha suy nghĩ một chút, quyết định qua đó xem thử: “Đi thôi, xem nọ đáng để cứu ?”
Trong con ngõ nhỏ, khi sử dụng hết sức lực để g.i.ế.c c.h.ế.t bộ kẻ cường đạo sa mạc, bản Thương Lão Cửu cũng ngã xuống vũng m.á.u vì vết thương quá nặng.
Ngay khi ông cho rằng sẽ lặng lẽ c.h.ế.t trong con ngõ nhỏ thì hai bóng choai choai đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt ông .
Là hai đứa nhỏ.
Thương Lão Cửu một nữa cháy lên hy vọng, đợi đến khi bọn họ đến mặt, ông lập tức yếu ớt : “Hài tử, hãy giúp thúc thúc một chuyện, đến trạm giao dịch buôn bán Cửu Biên đưa tin giúp thúc thúc.”
Lý Ngũ Nha xổm xuống mặt Thương Lão Cửu: “Ông còn sống nữa ?”
Phản ứng ngoài dự đoán của Thương Lão Cửu, ông sửng sốt một lúc lâu mới gật đầu.
Lý Ngũ Nha đánh giá vết thương ông một chút: “Trên bụng nhiều vết đâm, nội tạng tổn thương; Đôi môi thâm đen, gân cổ tay, gân cổ cũng trở nên đen xì, trúng kịch độc, với tình trạng của ông, cho dù chúng giúp ông truyền tin nữa, trừ phi bên cạnh ông một đại phu sở hữu y thuật cao siêu, nếu ông cũng thể sống .”
Thương Lão Cửu thể ngờ rằng ánh mắt của cô bé sắc bén như , một chút phát hiện vết thương của , trong lòng ông kinh ngạc chấn động.
Khoé miệng Lý Ngũ Nha nở một nụ nhạt: “ mà, vận may của ông tồi khi gặp , thể cứu ông, nhưng còn xem ông đáng cứu ?”
Thương Lão Cửu mở to đôi mắt nặng nề, chằm chằm Lý Ngũ Nha một lúc lâu.
Tiểu nha đầu mắt lẽ chỉ mới mười mấy tuổi thôi đúng , nhưng cách năng việc còn già dặn hơn cả ông !
Thấy ông lời nào, Lý Ngũ Nha nhắc nhở một câu: “Kịch độc ông nhanh chóng giải trừ, ông còn nhiều thời gian .”
Chẳng ai c.h.ế.t cả, Thương Lão Cửu lập tức : “Ta chín thương đội lạc đà, nhiều châu thành dọc theo biên giới điều trạm giao dịch buôn bán do mở, nếu ngươi cứu , đương nhiên sẽ cảm tạ nhiều tiền.”
Vừa nhiều thương đội như , Lý Ngũ Nha lập tức động lòng: “Ta cần tiền, cứu ông cũng thôi, ông nhận lão đại!”
Điều kiện …
Thương Lão Cửu kinh ngạc mở to hai mắt , thở trở nên dồn dập hơn một chút.