Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:27:20
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù suýt chút nữa của Thiết Lang bang g.i.ế.c chết, nhưng ông còn cách nào khác đành thoả hiệp, những thể truy cứu mà ngược còn bưng mặt chủ động cầu hoà.

Nghĩ đến đây, Thương Lão Cửu cảm thấy ghê tởm thôi.

ông còn cách nào khác, ông cũng thẳng cương quyết đánh trả lắm chứ, đáng tiếc, ông năng lực .

Chút tài sản của ông hiện giờ là do ông dãi năng dầm mưa, tích lũy từng chút từng chút mới .

Ông gia thế , sự chống lưng vững chắc, mấy năm nay trong quá trình mở trạm giao dịch buôn bán, điều hành thương đội, ông vẫn luôn xử lý cẩn thận chặt chẽ, dám đắc tội với bất cứ nào, chỉ sợ sẽ rước rắc rối , huỷ hoại tâm huyết suốt nhiều năm qua của .

Bây giờ chọc của Thiết Lang bang, chỉ e sẽ mất nhiều máu.

Không còn cách nào khác, nhân mạch mạnh mẽ, ông chỉ thể dùng tiền giải quyết tai hoạ mà thôi.

Tiền… Nghĩ đến những thỏi bạc trắng bóng sẽ chạy túi của đám Thiết Lang bang, trái tim Thương Lão Cửu đau đến mức ngừng nhói lên.

Nếu thể giải quyết vấn đề mà tốn tiền thì bao!

“Lão đại, chỉ còn mấy ngày nữa là đến tết , tiền hiếu kinh năm nay còn đưa ?” Thủ hạ đột nhiên chạy đến hỏi.

Thương Lão Cửu im lặng một chút : “Tiếp tục đưa.”

Thủ hạ nhận mệnh lệnh, lập tức xoay rời .

Nhìn theo bóng lưng rời của thủ hạ, trong mắt Thương Lão Cửu đột nhiên loé lên một tia sáng, một suy nghĩ chợt xuất hiện trong lòng.

Lão đại…

Bây giờ ông cũng lão đại, nếu tiểu gặp chuyện, đương nhiên tìm lão đại giải quyết !

Hai đứa nhỏ thậm chí còn thể g.i.ế.c c.h.ế.t một cao thủ bát phẩm, lưng bọn họ chắc chắn cao nhân!

Trên mặt Thương Lão Cửu lộ vẻ vui mừng, nếu lão đại của ông , khi tiểu gặp khó khăn, lão đại giải quyết đúng ?

Nghĩ đến đây, Thương Lão Cửu chút mong chờ sự xuất hiện của Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang.

Sau khi sắp xếp nhà cửa xong xuôi, đến buổi chiều, Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang mới đến gặp Thương Lão Cửu.

“Lão đại!”

Nhìn thấy Thương Lão Cửu tràn ngập vui sướng, nhiệt tình chào đón , Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang cảm thấy chút khó chịu.

“Lão đại, cuối cùng ngài cũng đến!”

Nếu bởi vì vết thương quá nặng, Lý Thất Lang hoài nghi, ông chủ của trạm giao dịch buôn bán sẽ trực tiếp lao đến mặt tỷ tỷ .

Uổng công đó còn cảm thấy chút bản lĩnh, ngờ cốt khí như , xem tiếng lão đại … Gọi trôi chảy đến nhường nào!

Gọi một đứa nhỏ là lão đại, chẳng lẽ ông cảm thấy mất mặt ?

Tâm trạng của Lý Thất Lang từ bày thế trận sẵn sàng đón địch khi bước cửa, trở nên chút bình thản.

Ngay cả Lý Ngũ Nha cũng ngạc nhiên một chút, nhưng cũng chỉ là một tí xíu bất ngờ mà thôi, của trạm giao dịch buôn bán, ông đủ loại thủ đoạn đối nhân xử thế, chỉ khéo léo đưa đẩy mà còn nhãn lực và thức thời, loại đổi sắc mặt giống như lật sách, thể coi là thật.

Lý Ngũ Nha khoanh hai tay ngực, mỉm Thương Lão Cửu: “Nhớ như ? Có cái gì hiếu kính với ?

Hả?

Mặc dù đó lĩnh giáo phản ứng khác thường của Lý Ngũ Nha, nhưng Thương Lão Cửu vẫn câu cho nghẹn họng một chút, một lúc lâu mới khô khốc : “Tất cả những gì thuộc về , bao gồm cả con của , từ hôm nay trở đều là của lão đại.”

Lý Ngũ Nha mỉm , từ từ đến ghế chủ vị trong đại sảnh xuống.

Lý Thất Lang thấy , lập tức xuống bên khác.

Nhìn thấy hai tỷ chút khách khí bá chiếm vị trí chủ vị như , Thương Lão Cửu im lặng một chút lập tức lóc than thở: “Cầu xin lão đại hãy cứu .”

Lý Ngũ Nha nhướn , một tay đặt bàn, chống cằm ông hỏi: “Còn nhớ rõ tối hôm qua khi cứu ông, những gì ?”

Thương Lão Cửu im lặng một chút, đương nhiên ông nhớ rõ, quên cũng thể quên .

Những đứa nhỏ khác khi thấy thương, hoặc là sẽ sợ hãi bỏ chạy, hoặc là gọi , nhưng nha đầu hỏi ông còn sống nữa , đáng để cứu ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-107.html.]

Thấy Thương Lão Cửu gật đầu, Lý Ngũ Nha mới tiếp tục : “Vẫn là câu , ông đáng để tay ?”

Thương Lão Cửu ngước mắt lên nàng: “Lão đại thể giải quyết ?”

Lý Ngũ Nha bật : “Ông thể gặp chuyện lớn gì chứ, cái gì mà giải quyết giải quyết ?”

Câu khiến mí mắt Thương Lão Cửu giật giật.

Khẩu khí lớn quá nhỉ!

, so với một thế gia đại tộc căn cơ hùng mạnh, một chút của cải của ông thực sự đáng là gì, nhưng ở Nhung thành , ông tự nhận vẫn chút căn cơ.

Thương Lão Cửu chằm chằm Lý Ngũ Nha, thử thăm dò : “Người đuổi g.i.ế.c chính là cường đạo sa mạc.”

Sức chiến đấu của cường đạo sa mạc hề yếu kém ngay cả quan phủ khi nhắc đến bọn chúng cũng cảm thấy đau đầu, ngoại trừ một thế lực lớn , ít và chuyện bọn chúng dám trêu chọc đến.

Lý Ngũ Nha gì, chỉ hỏi: “Tại cường đạo sa mạc theo dõi ông?”

Thương Lão Cửu thở dài một : “Bởi vì thủ hạ sơ sẩy nên lấy nhầm hàng hoá của Thiết Lang bang.”

Lý Ngũ Nha khẽ liếc ông một cái: “Lấy nhầm?”

Thương Lão Cửu đến mức trong lòng hoảng hốt, rõ ràng chỉ là nhẹ nhàng thoáng qua, nhưng ông vẫn cảm nhận áp lực lớn: “Thực sự là lấy nhầm, chuyện là như thế …”

“Nửa tháng , thương đội đang đường đến Nhung thành và ở khu vực gần Thiết Lang khẩu để né tránh bão cát, bởi vì cát bụi quá lớn, một thương đội khác thổi bay, để nhiều hàng hoá…”

“Hàng hoá vô chủ mà, thủ hạ của đúng là nổi lòng tham, chờ đến khi bão cát qua , bọn họ lập tức lấy một ít, lúc đó những khác cũng như .”

“Chỉ là chúng tương đối xui xẻo, hầu hết hàng hoá chúng lấy đều của Thiết Lang Bang, vì thế trở thành mục tiêu của bọn chúng.”

Lý Ngũ Nha lặng lẽ Thương Lão Cửu, khi xác định ông giống như đang dối, mới : “Nói cho chúng một chút về Thiết Lang bang .”

Thương Lão Cửu: “Thiết Lang bang là nhóm cường đạo sa mạc lớn nhất Nhung thành hiện giờ, vài trăm , bang chủ là một cao thủ bát phẩm hàng đầu, là kiểu dù đụng cao thủ cửu phẩm cũng sợ hãi.”

Kẻ cầm đầu lớn nhất thậm chí còn là cao thủ cửu phẩm, Lý Ngũ Nha còn hứng thú tiếp tục hết nữa, trực tiếp đưa tay lên cắt ngang câu của ông : “Tìm hàng hoá lấy, nhân cơ hội nào đó trả mà.”

Thương Lão Cửu nở một nụ khổ, nếu là bình thường, theo cách còn thể giải quyết , nhưng bọn họ đối mặt với Thiết Lang bang đấy!

Ngày thường, khi thương đội ngang qua Thiết Lang khẩu, cho dù trêu chọc đến bọn chúng cũng lột da , bây giờ cầm nhầm hàng hoá của bọn chúng, ngay cả khi mất m.á.u nhiều cũng chắc thể giải quyết vấn đề.

“Tâm lý trả thù của Thiết Lang bang mạnh, theo cách chỉ e thành công.”

Lý Thất Lang mở miệng: “Tỷ tỷ của , ông cứ theo là .”

Thương Lão Cửu ngẩn , dáng vẻ hờ hững của Lý Tam Lang và Lý Ngũ Nha, trong lòng nhảy dựng lên: “Lão đại đích mặt?”

Lý Ngũ Nha trả lời, mà hỏi : “Nếu chuyện giải quyết, ông sẽ theo sự sai bảo của vô điều kiện ?”

Thương Lão Cửu chút do dự lập tức trả lời: “Đương nhiên , ngài là lão đại của mà, đương nhiên theo ngài.”

Lý Ngũ Nha ông , dậy, đến bên cạnh ông : “Hãy nhớ kỹ những gì ông .” Nói , nàng thả tay ông ba viên thiết châu.

“Đưa ba viên thiết châu cho thủ lĩnh nhóm cường đạo sa mạc, đối phương sẽ cho ông mặt mũi.”

Nói xong, nàng lập tức rời .

Lý Thất Lang vội vàng đuổi theo , khi ngang qua bên cạnh Thương Lão Cửu, thấy ông vẫn còn ngẩn thiết châu trong tay, ánh mắt xoay chuyển, mỉm vỗ vai ông :

“Xem ông kìa, chuyện gì to tát , chỉ là một Thiết Lang bang thôi mà khiến ông khó xử thành thế , , bây giờ ông chống lưng , ngoan ngoãn giúp chúng việc, chúng sẽ bạc đãi ông!”

Mãi đến khi hai tỷ xa, thủ hạ bước từ phía , Thương Lão Cửu mới từ từ bình sự chấn động trong lòng.

Số thiết châu … E rằng bộ Nhung thành hiện giờ ai nhận nó đúng ?

Khi tin tức về Thiên La môn- Một tổ chức sát thủ hàng đầu Tây Bắc san bằng lan truyền đến Nhung thành, tất cả đều thể tin , nếu ông đích chạy đến núi Phổ La một chuyến, chắc ông tin.

Bạch Nguyệt Quang, Hắc Liên Hoa…

Chẳng lẽ hai đứa nhỏ là con cái của bọn họ?

, chắc chắn là như , nếu tiểu nha đầu thể nào bản lĩnh lợi hại như .

Thương Lão Cửu đột nhiên trở nên kích động, chẳng lẽ ông bắt đầu trở nên may mắn, lưng một cao thủ lợi hại như chống lưng, ông còn sợ gì một Thiết Lang bang chứ?

Ngày hôm , Thương Lão Cửu bất chấp cả vết thương , mang theo hàng hoá hẹn gặp bang chủ của Thiết Lang bang ở Thiết Lang khẩu.

“Ngươi thật to gan, còn dám chủ động đưa đến cửa?”

Loading...