Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 112

Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:28:05
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thương Lão Cửu cố gắng dậy trả lời: “Nhị cô nương, chuyện là thế , lúc tam cô nương nhờ hỏi thăm xem cửa hàng nào thích hợp để mở hiệu thuốc , tin tức nên lập tức đến đây cho ngài .”

“Lúc nãy gõ cửa nhà các ngài, nhưng ai trả lời, thấy động tĩnh trong sân nên mới nhịn trèo lên tường xem.”

Lý Ngũ Nha những mở trạm giao dịch buôn bán thực sự ăn , thể tin tưởng những gì bọn họ , nàng đoán thể ông thăm dò tình hình của Lý gia nên sắc mặt lắm.

“Sau đừng bao giờ leo tường nữa, lúc nào cũng thể dừng tay .”

Thương Lão Cửu vội vàng : “Không dám dám, tuyệt đối dám.”

Lý Nhị Nha: “Ngũ Nha còn đang ở chỗ Kiều nương tử luyện đàn, một canh giờ mới trở về, nếu ông việc thì thể .”

Thương Lão Cửu ông chuyện gì cả, thể thấy trong nhà chỉ một Lý Nhị Nha nên chỉ thể rời .

Vừa khỏi cổng lớn Lý gia, Thương Lão Cửu nhịn vỗ n.g.ự.c và lau mồ hôi lạnh trán.

Làm ông sợ chết!

Thương Lão Cửu sờ sờ cái cổ lạnh lẽo của , trong lòng khỏi cảm thấy bi thương, ông là một võ giả bát phẩm đây, ở Nhung thành cũng thể coi là cao thủ.

xem, bốn mà ông gặp đều là quái vật gì , mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng mỗi một chiêu thức thể lấy mạng ông .

Sau khi cảm giác kinh sợ qua , Thương Lão Cửu cảm thấy vui vẻ, Lý gia càng mạnh, điều đó chứng tỏ sư phụ lưng bọn họ càng mạnh.

“Xem Bạch Nguyệt Quang và Hắc Liên Hoa tám chín phần đúng là sư phụ của bọn họ.”

Thương Lão Cửu mới rời bao lâu thì Lý Ngũ Nha ôm cây đàn cổ trở về, mới đến cổng thấy mẫu nàng đang nhiệt tình chào hỏi với hàng xóm bên cạnh, nhưng đối phương vờ như thấy, lập tức xoay trở về phòng.

“Mẫu !”

Kim Nguyệt Nga đang hổ, khi thấy Lý Ngũ Nha trở về, mặt mới nở nụ rạng rỡ một nữa.

“Mẫu , đừng quan tâm đến loại nữa!”

Kim Nguyệt Nga cảm thấy khó hiểu: “Khi nhà chúng mới dọn đến đây, bọn họ khá , nhưng hiểu tại trong thời gian đột nhiên trở nên lãnh đạm?

“Còn thể là vì cái gì nữa? Bọn họ thăm dò tình hình nhà chúng .”

Lý Nhị Nha từ trong phòng: “Hàng xóm bên trai một nhi tử tú tài; Trong nhà hàng xóm bên một việc ở Đô Hộ phủ, chúng chỉ là một gia đình bình thường, bọn họ tự cho rằng cao cấp hơn chúng nên quan tâm đến chúng thôi.”

Kim Nguyệt Nga nhíu mày: “Sao thể như ?”

Lý Ngũ Nha mỉm : “Thực chuyện cũng bình thường thôi mà, đồn Thiên Lĩnh là xã hội của những quen thuộc, mỗi khi gặp khó khăn đều sẽ giúp đỡ một chút, cho nên mối quan hệ tương đối .”

ở Nhung thành , ai quen ai, mẫu giá trị, mang lợi ích cho khác, khác mới chủ động quen với , mẫu , sẽ quen thôi.”

Kim Nguyệt Nga thở dài, nhà cùng với hai nữ nhi.

Vốn tưởng rằng chuyển đến Nhung thành sinh sống chỉ là đổi một chỗ ở mới, nhưng khi sống ở đây mới phát hiện rằng, cảnh sống đổi, những suy nghĩ hành động cũng đổi theo.

Sau khi về phòng, Lý Nhị Nha kể chuyện Thương Lão Cửu đến tìm cho Lý Ngũ Nha, nhân tiện kể chuyện nàng doạ ông một phen.

“Sợ hãi là , đừng thấy ngoài mặt Thương Lão Cửu tỏ ân cần với chúng , chừng trong lòng ông đang tính toán gì đó cũng nên, chúng lợi hại, ông việc cũng sẽ tận tâm hơn một chút.”

“Muội mở hiệu thuốc? Việc tốn bao nhiêu tiền?”

“Trong tay còn tám ngàn lượng bạc, như là đủ .”

“Tốt , nhưng tại nghĩ đến chuyện mở hiệu thuốc?”

“Bởi vì một cuộc sống hơn, thấy các cô nương đến chỗ Kiều nương tử học tập đều mang theo nha , bà tử, ăn mặc đều khác lo, cũng .”

Lý Ngũ Nha là kiểu , nếu Thương Lão Cửu đánh giá cao cửa hàng , ngày hôm nàng và Lý Nhị Nha đến khảo sát tình hình thực tế một chút.

Lý Ngũ Nha hài lòng với quy mô và vị trí của cửa hàng: “Cửa hàng tồi, còn hậu viện, hậu viện thể để cho ở, cũng thể xử lý dược liệu.”

Lý Nhị Nha Lý Ngũ Nha đang ngừng gật đầu, do dự một chút, vẫn nhịn mở miệng: “Ngũ Nha, thực sự nghĩ kỹ càng chuyện mở hiệu thuốc ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-112.html.]

Lý Ngũ Nha gật đầu: “Đương nhiên .”

Lý Nhị Nha: “… Chúng khoan hẵng đến chuyện tiền bạc, mở hiệu thuốc thì cần đại phu, đích mặt ?”

Lý Ngũ Nha vội vàng lắc đầu: “Đương nhiên , nhỏ như , cho dù sảnh nữa lẽ cũng ai dám để chữa bệnh.”

, thể mời một đại phu thế mà, nhờ Thương Lão Cửu để ý giúp , chuyện là vấn đề lớn gì.”

Lý Nhị Nha : “Muốn mở hiệu thuốc thì bán thuốc, lấy dược liệu từ ?”

Lý Ngũ Nha: “Chuyện , đó thư cho sư phụ , thời gian đầu chúng sẽ dùng dược liệu của Thiên Trì cốc , chờ đến khi hiệu thuốc dần dần hoạt động, chúng thể thu mua dược liệu.”

“Chẳng trong tay Thương Lão Cửu thương đội , việc thu mua dược liệu sẽ trở nên dễ dàng hơn.”

Lý Nhị Nha nhíu mày: “Muội như liệu Thương Lão Cửu quá mức ?”

Lý Ngũ Nha nhún vai: “Đây cũng là chuyện còn cách nào khác, trong tay chúng nào để dùng cả, lúc cứu Thương Lão Cửu là vì coi trọng thương đội trong tay ông .”

Lý Nhị Nha ngạc nhiên: “Muội mở hiệu thuốc từ lâu?”

Lý Ngũ Nha gật đầu: “ , một là dù nhà chúng cũng một nghề nghiệp nào đó, hai là, sống một nữa, nhất định chút chuyện giá trị.”

Nói , nàng mỉm .

“Tỷ, tỷ yên tâm , bây giờ nhà chúng bất cứ căn cơ nào, cho nên thể tránh việc dựa dẫm nhiều Thương Lão Cửu, nhưng chờ chúng phất lên, bồi dưỡng nhân thủ cho riêng thì cần dựa ông trong tất cả chuyện nữa.”

Lý Nhị Nha Lý Ngũ Nha: “Từ nhỏ chủ ý đúng đắn, suy nghĩ chuyện còn chu hơn so với tỷ và ca ca, nếu nghĩ kỹ thì hãy cho , , nghĩ tên của hiệu thuốc ?”

Lý Ngũ Nha suy tư một chút: “Gọi là Thần Nông đường .”

Sau khi xác định mở cửa hàng, Lý Ngũ Nha đến trạm giao dịch buôn bán gặp Thương Lão Cửu xin một ít bút mực, khi vẽ vẽ , nàng cầm bản vẽ giải thích tỉ mỉ cho Thương Lão Cửu về phong cách trang trí của cửa hàng.

“Tại nhiều quầy thuốc như ?”

“Các hiệu thuốc khác chừa ít nhất nửa gian để cho các đại phu xem bệnh, hiệu thuốc chúng chỉ đặt hai bàn, tồi tàn ?”

Lý Ngũ Nha thoáng qua Thương Lão Cửu, trả lời mà chỉ hỏi: “Ông tìm đại phu sảnh ?”

Thương Lão Cửu gật đầu: “Ta rõ ràng với mấy đại phu quen , chỉ chờ ngài xem xong đưa quyết định thôi.”

Lý Ngũ Nha nhàn nhạt hỏi một câu: “Y thuật của bọn họ thể nào?”

Thương Lão Cửu dừng một chút: “Y thuật khá , việc xem bệnh cứu chắc chắn thành vấn đề.”

Lý Ngũ Nha: “Khá mà ông ý là chỉ thể xem một bệnh thường gặp thôi đúng ?”

Thương Lão Cửu nở nụ gượng gạo, xem như thừa nhận.

Không ông tìm một đại phu giỏi, mà những đại phu thực sự bản lĩnh và nổi tiếng nếu tự mở hiệu thuốc thì cũng khác mời từ lâu , ông tìm cũng thể tìm .”

Lý Ngũ Nha: “Nếu đại phu sảnh y thuật cao siêu thì cho dù mang bộ hiệu thuốc để xem bệnh, cũng sẽ nhiều bệnh.”

Thương Lão Cửu cũng đạo lý : “Cứ thế, công việc kinh doanh của chúng thể so với các hiệu thuốc khác.”

Nói , ông dừng một chút.

“Thực quen với một đại phu sở hữu y thuật tồi, nhưng yêu cầu về tiền lương của cao, nếu…”

Ông còn xong thì Lý Ngũ Nha đưa tay ngăn cản: “Không cần, hiệu thuốc chúng cần một đại phu sở hữu y thuật quá cao siêu.”

Thương Lão Cửu sửng sốt, hiệu thuốc cần đại phu sở hữu y thuật cao siêu, còn kiếm tiền bằng cách nào nữa?

Lý Ngũ Nha nghĩ đến chuyện sẽ còn nhiều chuyện qua tay ông , nên kiên nhẫn giải thích một chút: “Trong kinh doanh, nếu kiếm tiền thì năng lực cạnh tranh cốt lõi của .”

“Nếu đại phu của chúng thể sánh với các hiệu thuốc khác, chỉ thể bù đắp ở những phương diện khác.”

Thương Lão Cửu: “Phương diện gì?”

Lý Ngũ Nha: “Khi mở hiệu thuốc, hai phương diện kiếm tiền chủ yếu, một là xem bệnh, hai là bán thuốc, xem bệnh thì bán thuốc .”

Ngay từ lúc bắt đầu nàng quá mong chờ đại phu phụ tá, nàng mở hiệu thuốc chủ yếu là để bán thuốc thành phẩm, đại phu phụ tá xem bệnh chỉ là thứ yếu.

Loading...