Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 120
Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:18:42
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lão nô, lão nô thực sự sợ ngài xảy chuyện gì, chúng thể giải thích với tam cô nương!”
Trong lòng Tưởng An Thái cũng rối loạn: “Để suy nghĩ , hãy để suy nghĩ thật kỹ…”
lúc , ngoài cửa vang lên giọng của Tưởng đại phu nhân: “Nhị , nhị nhà? Đại ca ở nhà ?”
Nghe thấy giọng , sắc mặt của Tưởng An Thái và Tưởng Thịnh đột nhiên đổi, Tưởng Thịnh nhanh chóng cửa, mới mở cửa thấy sắc mặt hoảng hốt ngạc nhiên của Tưởng An Bang.
“Đại ca, Lý Trường Sâm là ai?”
“Các mới là nhi tử của tiểu là ý gì?”
Tưởng An Bang kinh ngạc nghi hoặc về phía Tưởng An Thái: “Đại ca, rốt cuộc giấu diếm chuyện gì?”
Tưởng An Thái ánh mắt cố chấp của , rằng nếu hôm nay rõ chuyện với ông thì ông sẽ bỏ qua, ông thở dài một tiếng, vẫy tay hiệu cho ông xuống.
“Đệ còn nhớ rõ năm đó khi phụ qua đời, tiểu bụng mang chửa vội vàng trở về chịu tang ?”
Tưởng An Bang gật đầu: “Đương nhiên còn nhớ, còn nhớ rõ ngày phu đưa tiểu trở về, trùng hợp gặp quân đội Bắc Yến bất ngờ tấn công Nhung thành, khiến tiểu động thai, đó sinh hạ Chính Khôn ở một ngôi đền rách nát ở ngoài thành.”
Nói , sắc mặt ông lập tức đổi, giống như nghĩ đến chuyện gì đó.
Tưởng An Thái thở dài một nữa: “Ngày hôm đó chỉ tiểu sinh con ở ngôi đên rách nát , mà còn thể tử của một quân hộ, hai nhà ôm nhầm con của .”
Nói , ông hiệu cho Tưởng Thịnh kể tình hình Lý gia tìm hiểu cho Tưởng An Bang .
Sau khi xong, Tưởng An Bang ngây ngẩn cả : “Sao thể ôm nhầm con ? Bên cạnh tiểu nhiều nha bà tử theo như , thể để xảy chuyện kinh khủng như ?”
Tưởng An Thái lắc đầu, im lặng một chút mới : “Ngày hôm đó Nhung thành tập kích bất ngờ, tất cả đều hoảng loạn sợ hãi, thấy tiểu sinh con dự tính, các nha bà tử phạm sai lầm cũng là chuyện thể xảy .”
Tưởng An Bang vẫn tin lắm: “Đại ca, điều tra rõ ràng ? Huynh chắc chắn Lý Trường Sâm mới là nhi tử của tiểu ?”
Tưởng Thịnh mở miệng : “Nhị lão gia, ngoại hình Lý Trường Sâm giống ngài đến bảy tám phần, hơn nữa ngài cũng gặp tiểu nữ nhi của đấy, chính là tiểu nha đầu giống tam cô nương .”
“Lão nô cũng gặp Lý lão gia và Lý lão phu nhân , khuôn mặt của tứ gia Chính Khôn… Rất giống với bọn họ.”
“À , cả nhà Lý Trường Sâm vì phân nhà cắt đứt quan hệ với Lý gia nên nhỏ m.á.u nghiệm ngay tại chỗ, bây giờ bộ của đồn Thiên Lĩnh đều Lý Trường Sâm là nhi tử ruột thịt của Lý gia.”
Nghe đến đây, Tưởng An Bang im lặng, một lát , ông đột nhiên về phía Tưởng An Thái: “Đại ca, nếu chắc chắn Lý Trường Sâm mới là nhi tử của tiểu , tại cho ?”
Tưởng An Thái im lặng gì.
Tưởng An Bang hỏi: “Đại ca, thư chuyện với tiểu ?”
Thấy Tưởng An Thái vẫn gì, Tưởng An Bang bật dậy: “Đại ca, nếu hôm nay vô tình cuộc chuyện của hai , sẽ tiếp tục giấu diếm chuyện ?”
Tưởng đại phu nhân ngoài cửa thấy Tưởng An Bang dấu hiệu nổi giận, vội vàng đến: “Nhị , đừng vội, đại ca suy tính của riêng .”
Tưởng An Bang: “Chuyện còn suy tính gì nữa? Nhi tử ruột thịt của tiểu lưu lạc bên ngoài, chúng là trưởng phát hiện , chẳng nên với ?”
Tưởng An Thái ngước mắt lên Tưởng An Bang: “Nói với tiểu khó, nhưng từng nghĩ đến chuyện gì sẽ xảy khi với ? Nhi tử cực khổ nuôi nấng suốt hơn ba mươi năm trời là nhi tử ruột thịt, liệu tiểu thể thừa nhận sự đả kích ?”
Tưởng An Bang: “Dù là cũng cho , thể để vẫn cứ chẳng gì và coi nhi tử của khác trở thành nhi tử ruột thịt của .”
Tưởng An Thái im lặng: “Vậy còn Chính Khôn thì ? Nếu như nó là nhi tử của Thời gia, bảo nó giải quyết như thế nào đây?”
Tưởng An Bang nhíu mày: “Nó vốn dĩ là nhi tử của Thời gia, một câu dễ chính là nó độc chiếm tất cả những gì thuộc về Lý Trường Sâm hơn ba mươi năm, bây giờ chính chủ trở , nếu nó hiểu chuyện và hiểu lý lẽ thì nên ngoan ngoãn nhường vị trí.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-120.html.]
Tưởng An Thái ủng hộ câu chút nào: “Nhường vị trí? Đệ thì dễ dàng lắm, đúng , mặc dù Chính Khôn quan hệ huyết thống với Thời gia, nhưng Thời gia vẫn luôn coi nó là nhi tử ruột thịt nuôi nấng dưỡng dục suốt hơn ba mươi năm, chung sống với nhiều năm như , nó trở thành một phần của Lý gia từ lâu, bảo nó rời khỏi Thời gia như thế nào đây?”
Tưởng An Bang hài lòng với sự thiên vị của Tưởng An Thái đối với Thời Chính Khôn, chút bất mãn: “Ta sẽ yêu cầu nó rời khỏi Thời gia, chỉ nó trả tất cả những thứ vốn dĩ thuộc về Lý Trường Sâm mà thôi.”
Tưởng An Thái mím chặt môi: “Nhị , năm đó chuyện hai đứa trẻ ôm nhầm của Chính Khôn.”
Tưởng An Bang hiểu tại đại ca nhà vẫn luôn thiên vị cho Thời Chính Khôn, tức giận : “Đại ca, hề đó là của Chính Khôn, nó là nhi tử ruột thịt của Thời gia là sự thật đúng ? Bảo nó nhường vị trí cho Lý Trường Sâm cũng là chuyện hợp tình hợp lý đúng ?”
Tưởng An Thái: “Nhị , suy nghĩ vấn đề dựa mối quan hệ huyết thống, nhưng giữa với cũng tình cảm, thể nào bỏ qua tình cảm giữa Chính Khôn và Thời gia .”
“Nếu hấp tấp thông báo cho tiểu về sự tồn tại của Chính Khôn, điều chỉ tổn thương đến Chính Khôn mà còn sẽ xúc phạm đến những thành viên khác của Thời gia.”
Tưởng An Bang chút tức giận: “Đại ca, , tại luôn thiên vị Chính Khôn ? Lý Trường Sâm mới là cháu ngoại ruột thịt của .”
Tưởng An Thái về phía Tưởng An Bang, thấy ông chỉ đánh giá chuyện ở bề ngoài, thể rõ ràng chuyện: “Thời gia tiêu tốn ít tài nguyên ở Chính Khôn, bây giờ Chính Khôn nhậm chức ở Hàn Lâm Viện, tiểu tốn nhiều công sức mới thể sắp xếp cho nó một cuộc hôn nhân tồi.”
“Nhị , Thời gia và nhà chúng chèn ép suốt nhiều năm qua, bây giờ tân hoàng đăng cơ, chính là thời điểm chúng lật bàn, nhưng cũng cần lật bàn.”
“Thời gia, và cả nhà chúng nữa, bây giờ tiền đồ nhất cũng chỉ Chính Khôn…”
Nói đến đây, Tưởng An Thái dừng .
Tưởng An Bang hiểu rõ ý của ông , ngẩn một lúc, ngay đó lắc đầu : “Đại ca, đồng ý với chuyện , mặc kệ suy tính nhiều như thế nào nữa, nhưng đứa nhỏ là con của tiểu , cần nhận , đều để quyết định. Mặc dù chúng là trưởng của , nhưng cũng thể chủ giúp , nếu thư cho tiểu , thì sẽ !”
Thấy thế nào cũng thể đả thông Tưởng An Bang, Tưởng An Thái cũng chút bực bội: “Đệ cho rằng thực sự là cho tiểu ? Chẳng lẽ tiểu yêu thương Chính Khôn như thế nào ?”
“Bây giờ với rằng Chính Khôn là nhi tử ruột thịt của lấy, Lý Trường Sâm- Người từ đến nay từng gặp mặt mới là nhi tử ruột thịt, một đứa là nuôi dưỡng suốt hơn ba mươi năm, một là nhi tử ruột thịt, bảo lựa chọn như thế nào đây?”
Tưởng An Bang im lặng một lát: “Con là con của tiểu , hãy để tiểu tự quyết định.” Nói , ông rời mà đầu .
Thấy , Tưởng An Thái bất đắc dĩ thở dài: “Ta chuyện thể để cho mà.”
Tưởng đại phu nhân vẫn luôn im lặng nãy giờ mở miệng : “Nhị cũng sai, chuyện thực sự nên với tiểu một tiếng.”
Tưởng An Thái: “… Ta là với , chỉ là chờ thêm một thời gian nữa.”
…
Lý gia.
Kim Nguyệt Nga đang nấu cơm trong phòng bếp thì thấy tiếng gõ cửa, tưởng mấy đứa nhỏ trở về, bà vội vàng chạy ngoài mở cửa.
Vừa mới mở cửa , thấy Tưởng An Bang đang bên ngoài, bà lập tức sững ngay tại chỗ.
Giống, quá giống!
Ngũ quan của mắt thực sự quá giống với trượng phu!
Đây là phụ ruột thịt của trượng phu ?
Tại ông đột nhiên đến đây?
Chẳng lẽ ông đến sự tồn tại của trượng phu? Bây giờ nhận trượng phu ?
Nhìn thấy Kim Nguyệt Nga thất thần phản ứng, Tưởng An Bang ho khan một tiếng: “Ta thể ?”
Kim Nguyệt Nga hồi phục tinh thần, vội vàng gật đầu, nghiêng để Tưởng An Bang nhà, đó câu nệ theo phía .
Tưởng An Bang tinh tế đánh giá sân viện Lý gia, chú ý đến sự mất tự nhiên của Kim Nguyệt Nga, ông mỉm : “Sân viện dọn dẹp sạch sẽ, trong nhà chỉ một ngươi ?”