Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 127
Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:18:49
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói , bà về phía Lý Trường Sâm.
“Tình cảm dưỡng dục suốt hơn ba mươi năm trời thứ bỏ là thể bỏ , lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt, là con cái, nên thông cảm với trưởng bối, chứ là ép buộc trưởng bối đưa sự lựa chọn.”
“Tưởng đại phu nhân!”
Lý Ngũ Nha đột nhiên cất cao giọng, chờ đến khi Tưởng đại phu nhân về phía nàng, giọng của nàng mang theo một chút lạnh lẽo:
“Bà lập trường của bà, chúng cũng lập trường của chúng , thể bày tỏ quan điểm vì lập trường của , chuyện cũng gì đáng trách, nhưng nếu bà thực hiện hành vi bắt cóc đạo đức ở chỗ thì vẻ thích hợp lắm, đúng ?”
“Còn nữa, ai là trưởng bối? Bá tước gia và bá tước phu nhân bao giờ gặp mặt ? Các mới cửa phụ là nhi tử của bọn họ, chúng nhất định nhận ?”
“Hay là các cảm thấy bá tước phủ và Tưởng gia cao cao tại thượng, những gia đình dân chúng bình thường như chúng chỉ thể leo lên cao và thắp hương cảm tạ?”
Tưởng đại phu nhân ngơ ngác Lý Ngũ Nha.
Không doạ sợ, mà là kinh sợ.
Trong quan niệm của bà , tiểu bối nào dám hô to gọi nhỏ với trưởng bối như , thực sự là thiếu dạy dỗ mà!
Tưởng An Bang và những khác cũng ngờ Lý Ngũ Nha đột nhiên phát hảo như , đều chút sửng sốt.
Vẫn là Lý Nhị Nha phản ứng đầu tiên, bước đến vỗ nhẹ đầu Lý Ngũ Nha một cái: “Muội đang gì , đều nhà đều là khách, ai đối đãi với khách như ?”
Nói , nàng về phía Tưởng đại phu nhân.
“Tưởng đại phu nhân xin đừng trách, gia đình bình dân, quen quy củ, năng vội vàng, ngay cả giọng cũng khá lớn, tất cả đều cố ý, ngài lớn đại lượng, nhất định sẽ so đo với một đứa nhỏ, đúng ?”
Đám vốn dĩ còn đang giáo huấn Lý Ngũ Nha: “…”
Tưởng nhị phu nhân- Người vẫn luôn gì về phía Lý Nhị Nha và Lý Ngũ Nha bằng ánh mắt sáng ngời.
Hai tỷ thực sự quá mạnh mẽ.
Một dám trực tiếp chống đối, một dám dùng những lời của đại tẩu để chặn miệng đại tẩu, tại nữ nhi, tôn nữ của bà bản lĩnh chứ?
Không , hôm nay khi về nhà, bà để tôn nữ đến nhà Lý gia thường xuyên hơn nữa, ngoan ngoãn học hỏi hai tỷ nhà , nữ hài tử nên mạnh mẽ một chút, để tránh bắt nạt cũng nên cãi như thế nào!
Ánh mắt của Tưởng An Bang khi về phía Lý Ngũ Nha chẳng những sự trách móc, mà ngược còn chút vui sướng, dáng vẻ phần tự hào kiêu ngạo: “Quả nhiên là tôn nữ ruột thịt của tiểu , tính tình thực sự giống hệt với tiểu khi còn nhỏ.”
Khi đối mặt với ánh mắt trách cứ của Tưởng đại phu nhân, Tưởng An Bang mới ngại ngùng mỉm , ho khan một tiếng, vui về phía Lý Ngũ Nha: “Tiểu nha đầu , kiềm chế tính tình một chút, mặc dù đại cữu mẫu của ngươi chấp nhặt với ngươi, nhưng mặt ngoài cũng nên như chứ, cho thanh danh của ngươi.”
Lúc , Lý Ngũ Nha khôi phục dáng vẻ mỉm trầm ngâm: “Bình thường ngoan ngoãn, năng cũng nhỏ nhẹ, lúc nãy những lời của Tưởng đại phu nhân kích thích nên mới lớn tiếng một chút, nữ phu tử dạy sách cũng khen nhã nhặn, lịch sự, rụt rè đấy.”
Nói , nàng thẳng , khép hai chân , còn nho nhã lấy khăn tay lau miệng.
Ừm…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-127.html.]
Mọi im lặng nàng, ai gì.
Lý Tam Lang hiệu cho Lý Nhị Nha xuống, về phía Tưởng gia, Thời Niên và Từ ma ma, y hỏi vấn đề mà mới nghĩ đến: “Thời gia định dùng danh nghĩa gì khi đón phụ trở về kinh thành?”
Nghe thấy câu , Lý Ngũ Nha cũng trở nên nghiêm túc.
Tưởng đại phu nhân, Thời Niên và Từ ma ma đưa mắt một cái, nghĩ đến lời dặn dò của trượng phu, bà đè nén lửa giận lúc nãy, mở miệng : “Lúc tổ mẫu ngươi hạ sinh thai song sinh ở Nhung thành, bởi vì sức khoẻ của phụ ngươi nên để Tưởng gia, vẫn luôn nuôi dưỡng ở Tưởng gia.”
“Cái gì?”
“Các đang đùa ?”
Lý Tam Lang và Lý Ngũ Nha đồng loạt bất mãn lên tiếng.
Lý Ngũ Nha trực tiếp dậy: “Sức khoẻ của phụ , các mở to mắt lên mà xem, sức khoẻ của phụ ?”
Người Tưởng gia về phía Lý Trường Sâm, chắc nịch rắn chắc, cơ bắp cuồn cuộn, ừm, hình như liên quan lắm đến sức khỏe .
Lý Tam Lang cũng nhíu mày : “Các thế là đang gạt , hơn nữa còn mang chúng cái cớ, nếu để khác phát hiện chuyện , cả nhà chúng đều trở thành kẻ lừa đảo.”
Lý Ngũ Nha cũng tức giận thôi: “Muốn lấy cớ thì cũng lấy cái cớ gì khiến khác tin tưởng một chút chứ, các thực sự quá hờ hững qua loa , một nhi tử nuôi dưỡng bên ngoài hơn ba mươi năm trời, thành gia lập thất xong mới đón trở về, các tưởng khác là kẻ ngốc ?”
“Hơn nữa, gia đình chúng đều là những sống sờ sờ, lẽ Tưởng gia cũng thể nào xoá sạch dấu vết sinh sống của gia đình chúng ở biên quan đúng ? Nuôi dưỡng ở Tưởng gia, một lời dối đường lùi thế mà các cũng dám mở miệng .”
Tưởng đại phu nhân: “Được , việc thai song sinh đúng là chúng suy xét chu , nếu là thai song sinh, cũng thể là nuôi ở Tưởng gia, là nhi tử nuôi dưỡng ở bên ngoài, ?”
Lý Ngũ Nha : “Nhi tử nuôi dưỡng ở bên ngoài, bà phụ chúng con ngoài giá thú ? Muốn ông và chúng khác nhạo cả đời ?”
Tưởng đại phu nhân thực sự tức giận đến mức chuyện: “Các ngươi đừng tóm lấy một chút chuyện nhỏ đáng kể buông ? Người ở kinh thành nhiều chuyện như , các ngươi cũng là nổi tiếng gì, sẽ ai chú ý đến các ngươi, cũng sẽ ai hỏi thăm tỉ mỉ chi tiết như .”
Đến đây, ngay cả Lý Nhị Nha cũng thể nổi nữa: “Cái gì gọi là việc nhỏ đáng kể chứ, đó là cuộc đời cuộc sống của chúng đấy, bà bịa một lời dối đường lùi, còn so đo với chúng ? Bình thường Tưởng đại phu nhân xử lý gia sự hồ đồ như ?”
Tưởng đại phu nhân tức giận đến mức vỗ mặt bàn cái “bộp”.
Đầu tiên là Lý Ngũ Nha chống đối bà , bây giờ là Lý Nhị Nha, hai nha đầu thực sự quá giỏi.
“Các ngươi đang gì ? Làm như đang cầu xin các ngươi nhận , nếu các ngươi …”
Lo lắng Tưởng đại phu nhân sẽ những lời thể thu hồi , Tưởng nhị phu nhân và Từ ma ma vội vàng tiến lên ngăn cản.
“Đại tẩu xin bớt giận, hai tiểu nha đầu còn nhỏ hơn tôn nữ nhỏ nhất của chúng , ngài đại nhân đại lượng đừng chấp nhặt với bọn họ.”
Sau khi Tưởng đại phu nhân bình tĩnh , Lý Trường Sâm vẫn luôn im lặng đột nhiên dậy, mặt cảm xúc với bọn họ: “Các , ngạch cửa phủ bá tước quá cao, chúng thể bước .”
Nói xong, ông một lời bước khỏi phòng.
Nhìn Lý Trường Sâm rời , Tưởng gia và Thời Niên, Từ ma ma đều trợn tròn mắt.
Thấy Kim Nguyệt Nga đuổi theo ngoài, Lý gia vẫn bình tĩnh đó.
Lý Tam Lang thấy rượu và thức ăn phong phú bày bàn cơm, bước đến : “Mặc dù rượu và thức ăn đắt tiền, nhưng nếu cố gắng, nhà chúng vẫn thể mua , cần để chịu ấm ức mà bám víu khác.”