Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:18:50
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Ngũ Nha cũng dậy, dứt khoát thẳng: “Phụ tỏ rõ thái độ , các cũng , nhà chúng nhỏ bé, các vị đừng đến đây nữa.”

“Cái gì? Cả nhà Lý Trường Sâm theo Thời Niên và Từ ma ma đến kinh thành?”

Tưởng An Thái vô cùng ngạc nhiên Tưởng đại phu nhân vẫn còn nguôi ngoai sự tức giận mặt.

Tưởng đại phu nhân nhạo một tiếng: “Không chỉ đến kinh thành, mà xem ý của nhà , hình như còn nhận Thời gia .”

Tưởng An Thái cực kỳ kinh ngạc, thể nào hiểu : “Sao thế ? Thời gia chính là bá tước phủ đấy, đối với cả nhà Lý Trường Sâm mà đó là một gia tộc quyền quý mà cả đời bọn họ cũng thể tiếp xúc , tại ?”

Tưởng đại phu nhân hừ lạnh một tiếng: “Người bình thường là , nhưng đầu óc của cả nhà đều vấn đề, tất cả đều bình thường.”

“Đại tẩu, tẩu đang những lời hàm hồ gì , Trường Sâm là nhi tử của tiểu , nào cháu ngoại của như tẩu ?”

Tưởng An Bang bất mãn đến, theo là Tưởng nhị phu nhân.

Nhìn hai , Tưởng đại phu nhân nổi giận: “Nhị , chúng khác đuổi khỏi nhà đấy, chỉ cần bọn chúng coi chúng là trưởng bối thì sẽ những chuyện thất lễ như .”

Nghe đến đây, Tưởng An Thái càng bối rối: “Được , khoan hẵng đến những thứ khác, kể rõ ràng những chuyện xảy khi các ngươi đến Lý gia cho xem.”

Ngay đó, Tưởng đại phu nhân tức giận phẫn nộ trần thuật những gì Lý gia chuyện với một , Tưởng An Bang và Tưởng nhị phu nhân thỉnh thoảng bổ sung một vài câu.

Sau khi xong, Tưởng An Thái nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày: “Không gì cả.”

Tưởng An Bang lập tức phản bác, : “Ta cảm thấy cả nhà Lý Trường Sâm sai, Trường Sâm nuôi dưỡng bên ngoài vốn dĩ công bằng với .”

Tưởng An Thái hừ lạnh một tiếng: “Công bằng? Trên thế gian thứ gọi là tuyệt đối công bằng? Tên Lý Trường Sâm cũng ngoài ba mươi tuổi , ngay cả đạo lý cũng hiểu ?”

“Chẳng lẽ tình hình gia đình bọn họ như thế nào ?”

Nói , ông đưa cho Tưởng đại phu nhân và Tưởng An Bang xem bản điều tra về Lý gia đặt bàn.

“Lý Tam Lang mười sáu tuổi, ngoại hình cao lớn vạm vỡ, từ nhỏ theo Lý Trường Sâm học quyền cước công phu, nhưng khi thi võ học quán của phủ học trực tiếp loại.”

“Mấy năm nay, bởi vì tiền tuyến thiếu tướng sĩ nên tiêu chuẩn nhận của võ học quán giảm xuống nhiều, thế mà cũng thể vượt qua , như thể tiền đồ gì nữa.”

“Còn tên Lý Thất Lang , khi phủ học ngoan ngoãn sách mà học thổi sáo gì đó, cứ vài ba ngày phu tử bắt quả tang đang việc riêng ở trong lớp.”

“Các ngươi xem, như còn thể học cái gì?”

“Còn về phần hai nha đầu, đứa lớn còn thể tạm chấp nhận, khiếm khuyết về mặt học thức nên cố gắng chăm chỉ, còn đứa nhỏ…”

“Ta thậm chí còn nhắc đến, nàng và Lý Thất Lang đúng là thai song sinh, một thổi sáo, một học đánh đàn, bọn chúng đang nghĩ gì ? Muốn đến lê viên kinh thành ?”

“Bốn đứa nhỏ, đứa nào nên .”

“Còn Kim thị cũng chỉ là một thôn phụ hương dã, chỉ mấy chuyện giăt giũ dọn dẹp.”

“Tình hình của cả nhà như , Lý Trường Sâm còn ở đó bộ tịch với chúng , chỉ cần đầu óc sáng suốt hơn một chút thì sẽ việc trở về Thời gia sẽ lợi cho gia đình bọn họ như thế nào.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-128.html.]

“Thời gia bằng lòng nhận cả nhà bọn họ, bọn họ nên cảm tạ trời đất.”

“Hừ, bọn họ vẫn ư?"

Cả nhà đều là những ánh mắt thiển cận, bọn họ nghĩ đến khi trở về Thời gia, cuộc sống của bọn họ sẽ thoải mái hơn bây giờ nhiều?”

“Thế mà ở đây so đo mất, còn vọng tưởng so sánh với Chính Khôn, bọn họ nghĩ liệu bản lĩnh ?”

“Lúc đầu còn cảm thấy đau lòng cho Lý Trường Sâm, nghĩ đến việc chịu cực khổ nhiều năm như , nhất định giúp đỡ nhiều hơn một chút, nhưng hôm nay…”

“Quên , cả nhà đều là ích kỷ chỉ nghĩ đến bản , cảm thông cho sự khó xử của khác chút nào.”

Tưởng An Bang lập tức giải thích giúp: “Đại ca, cảm thấy là quá nghiêm trọng , bốn đứa nhỏ Lý gia khá mà, Tam Lang trầm , Nhị Nha điềm tĩnh, cho dù Ngũ Nha và Thất Lang hoang dã một chút, nhưng đứa nhỏ còn nhỏ, chuyện cũng là vấn đề ghê gớm gì.”

“Còn về phần Kim thị, cũng thấy , chuyện gì cũng lấy Lý Trường Sâm trọng, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, là một khả năng.”

Tưởng An Thái liếc mắt Tưởng An Bang một cái, hầm hừ gì.

Lúc Tưởng đại phu nhân cũng nguôi giận một chút, bà suy nghĩ một chút : “Trường Sâm lớn lên ở Lý gia, mười ba tuổi đến vệ sở, từ đến nay từng dạy dỗ đến nơi đến chốn, về mặt tình cảm, nếu hiểu những đạo lý đó cũng thể tha thứ.”

Tưởng An Bang ngừng gật đầu: “ , đúng , nếu hiểu, chúng cứ với .”

Tưởng An Thái hừ lạnh một tiếng: “Các ngươi cũng đuổi ngoài , còn giúp ? Chẳng nhận Thời gia ?”

“Được, cứ thành cho , cũng xem thực sự nhận là cố ý tạo giá?”

Nói , ông về phía Tưởng An Bang.

“Sau đến Lý gia nữa!”

Tưởng An Bang theo: “Chuyện ? Tiểu vẫn còn đang chờ Trường Sâm về nhà đấy, đại ca, chúng thể chấp nhặt với tiểu bối , nếu như nhận , chúng cũng thể coi là thật ?”

Tưởng đại phu nhân về phía trượng phu, đó mỉm với Tưởng An Bang: “Nhị , cần gấp, đại ca nhận Trường Sâm mà, ý của ông là cứ từ từ.”

“Lần chúng qua đó chút vội vàng , lẽ cả nhà Trường Sâm vẫn chuẩn tâm lý thật , còn về phần chúng , khoan hẵng quấy rầy bọn họ.”

“Cứ để cho cả nhà bọn họ suy nghĩ thật kỹ, chừng bọn họ sẽ hiểu việc trở về Thời gia sẽ mang đến lợi ích lớn đến nhường nào, đến lúc đó, cần chúng qua đó khuyên bảo, bọn họ chắc chắn sẽ bằng lòng đến kinh thành.”

Tưởng An Bang mấy lạc quan: “Bọn họ thể hiểu ?”

Tưởng An Thái: “Nếu bọn họ thể tự hiểu , chẳng lẽ việc khuyên nhủ thẻ khiến bọn họ nghĩ thông suốt ư? Hừ, cả nhà rõ ràng đang tạo giá, nếu chúng quá vội vàng, tin , bọn họ sẽ càng trở nên kiêu ngạo hơn nữa.”

Tưởng An Bang suy nghĩ một chút: “Vậy , tạm thời sẽ , nhưng còn chờ bao lâu nữa? Có lẽ Thời gia sốt ruột lắm .”

Tưởng An Thái về phía Thời Niên và Từ ma ma: “Hai các ngươi hãy thư rõ với Thời phủ những gì xảy ngày hôm nay .” Nói , ông về phía Tưởng đại phu nhân.

“Bà cũng một bức thư cho tiểu , kể rõ ràng về cả nhà Lý Trường Sâm, để chuẩn tâm lý và rằng cả nhà nhi tử của nàng đều khiến lo lắng.”

Sau khi nhận mệnh, Thời Niên và Từ ma ma lập tức lui xuống.

Trên đường trở về khách viện, hai đều nhịn thở dài.

Thời Niên khổ : “Ta còn tưởng rằng công việc của chúng sẽ dễ dàng chứ, ngờ… Có lẽ chúng sẽ đây thêm một thời gian nữa .”

Loading...