Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 136
Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:18:59
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Nhị Nha tò mò 250 (đồ ngốc) mặt, mở miệng đoán là của Tưởng gia, ánh mắt nàng xoay chuyển, lộ vẻ hung ác :
“Chúng là ai liên quan gì đến ngươi? Chó ngoan cản đường, nếu thức thời thì mau tránh , nếu cô nãi nãi đây sẽ khiến ngươi khó chịu.”
Tưởng Tử Hiếu lập tức mở to hai mắt , lắm, hôm nay gặp còn kiêu ngạo hơn cả .
Hắn kiêu ngạo, đó là vì nền tảng, Tưởng gia chống lưng ở phía , hơn nữa ai cũng tỏ kiêu ngạo, còn hai tiểu cô nương da đen quê mùa là cái thá gì?
“Chẳng trách tổ mẫu các ngươi chọc giận đến mức thể nuốt trôi cơm, quả nhiên các ngươi giáo dưỡng.”
Lý Ngũ Nha lập tức đáp trả : “Chúng giáo dưỡng? Ngươi cho rằng ngươi như thế nào chứ, chặn đường hai tiểu cô nương, ngươi cũng bản lĩnh đấy.”
Tưởng Tử Hiếu thể ngờ mồm miệng Lý Ngũ Nha nhanh nhạy như , tức giận thôi: “Phụ mẫu các ngươi mà quản thúc các ngươi nghiêm ngặt, để các ngươi chạy ngoài thế , sợ mất mặt ?”
Lý Ngũ Nha trực tiếp đáp : “Liên quan cái rắm gì đến ngươi!”
Tưởng Tử Hiếu nổi giận, là một nóng tính, xắn ống tay về phía Lý Nhị Nha và Lý Ngũ Nha, dáng vẻ giống như bước đến đánh .”
Thấy , Lý Ngũ Nha lập tức hét lên một tiếng sợ hãi trốn lưng Lý Nhị Nha: “Tỷ tỷ, đánh , mau, đánh !”
Lý Nhị Nha đại khái cũng đoán phận của Tưởng Tử Hiếu, Lý Ngũ Nha đang diễn kịch, nàng khó hiểu, nhưng thấy Lý Ngũ Nha ngừng đưa mắt hiệu, nàng một lời, một chân đạp lên cây gậy gỗ mặt đất, cây gậy gỗ b.ắ.n lên, gọn trong tay nàng, đó “vụt” một cái chỉ Tưởng Tử Hiếu.
Tưởng Tử Hiếu chỉ cách hai tỷ chừng một mét chợt khựng : “…”
Rõ ràng chỉ là một cây gậy gỗ bình thường đến mức thể bình thường hơn nữa, nhưng trong tay cô nương đen lớn, nó toát khí thế giống như một thanh kiếm sắc bén.
Tưởng Tử Hiếu chút hoảng hốt, để che giấu nỗi hổ trào dâng trong lòng vì sợ hãi , duỗi tay cướp cây gậy gỗ: “Gỉa vờ gì chứ…”
“Bốp!”
Cây gậy gỗ đập mạnh mu bàn tay .
“Ngươi…”
Tưởng Tử Hiếu ngây ngẩn cả .
Cô nương da đen lớn dám đánh !
Không chỉ Tưởng Tử Hiếu giật mà bốn gã sai vặt phía cũng ngạc nhiên đến mức nhảy dựng lên, khi phản ứng , bọn họ lập tức bao vây xung quanh Lý Nhị Nha và Lý Ngũ Nha.
Tưởng Tử Hiếu còn kịp cản thì cây gậy gỗ trong tay Lý Nhị Nha vung lên.
“Bộp bộp bộp…”
Chỉ thấy cây gậy gỗ nâng lên hạ xuống, nâng lên hạ xuống, vô cùng thành thạo, chỉ trong chốc lát, bốn gã sai vặt rên rỉ mặt đất.
Tưởng Tử Hiếu chút sửng sốt, gã sai vặt Tưởng gia đều là những võ công, cô nương da đen lớn cũng đấy!
Nhìn Lý Nhị Nha còn cao hơn một cái đầu, Tưởng Tử Hiếu đột nhiên hứng thú, giơ nắm đ.ấ.m lên định tấn công về phía nàng .
Sau đó, cảm nhận tư vị măng xào thịt một .
“A a a…”
Tốc độ vung gậy gỗ của Lý Nhị Nha quá nhanh, Tưởng Tử Hiếu thế nào cũng thể tránh , quất đến mức nhảy nhót lung tung giống như một con khỉ.
Lý Ngũ Nha ở bên cạnh vẫn còn ha ha, điều khiến Tưởng Tử Hiếu vô cùng mất mặt, thể bỏ chạy như thế , thế là trực tiếp ăn mấy chục cú đánh.
Cuối cùng khi thực sự thể chống đỡ nữa, mới bỏ chạy giống như đang chạy trốn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-136.html.]
Lúc còn quên buông lời hung ác: “Các ngươi chờ đó cho !”
Lý Ngũ Nha lớn tiếng đáp trả: “Ta đang chờ, hôm nay ngươi may mắn đấy, gặp ca ca và , nếu bọn họ ở đây, nhất định sẽ đánh đến mức ngươi tè quần.”
Chờ đến khi Tưởng Tử Hiếu dẫn theo mấy gã sai vặt chạy , Lý Nhị Nha mới về phía Lý Ngũ Nha: “Tại chọc giận ?”
Lý Ngũ Nha nắm tay Lý Nhị Nha, về phía cửa nhà giải thích: “Chẳng thấy Tưởng gia và nhà chúng đang rơi bế tắc ?”
Lý Nhị Nha đưa mắt Lý Ngũ Nha: “Chẳng đó hề để bụng đến chuyện nhận ?”
Lý Ngũ Nha: “… Đối với chúng mà , việc nhận lợi nhiều hơn hại, phụ vốn là nhi tử của Thời gia, trở về kinh thành là chuyện danh chính ngôn thuận, nếu như , tại nhận chứ?”
“Hôm xem sổ sách của Thần Nông đường , đến mua thuốc ít, nhưng trừ các chi phí, lẽ chừng nửa năm hiệu thuốc mới bắt đầu lợi nhuận.”
Lý Nhị Nha khó hiểu: “Điều gì đúng ?”
Lý Ngũ Nha lắc đầu: “Không gì đúng cả, chỉ , bất cứ chuyện gì cũng cần thời gian tích lũy, tiền bạc, địa vị đều thể đạt trong một sớm một chiều. Việc trở về Thời gia thể tiết kiệm cho chúng ít thời gian.”
Lý Nhị Nha im lặng gì.
Lý Ngũ Nha tiếp tục : “Trong chuyện nhận , dù cũng cúi đầu , một vũng nước lặng vẫn đủ, hôm nay tỷ tỷ chính là ném vũng nước lặng một cục đá.”
“Tưởng gia là võ tướng thế gia, các nhi tử trong nhà luyện võ từ nhỏ, thủ của lúc nãy, lẽ là một võ giả lục phẩm.”
“Mặc dù một võ giả lục phẩm thể so sánh với các cao thủ hàng đầu, nhưng đối với một thiếu niên mười mấy tuổi mà , cũng thể coi là năng lực.”
“Tuy nhiên, tỷ tỷ đánh đến mức chút sức lực chống cự, tỷ xem, nếu Tưởng gia chuyện , bọn họ sẽ phản ứng như thế nào?”
…
Tưởng gia.
Tưởng đại phu nhân thấy Tưởng Tử Hiếu bước khập khiễng, nhe răng trợn mắt trở về, vội vàng bước đến hỏi thăm: “Tử Hiếu, con ?”
“Bị một tiểu nha đầu nhỏ hơn vài tuổi đuổi đánh, Tưởng Tử Hiếu cảm thấy vô cùng mất mặt, cố gắng mỉm lấp l.i.ế.m chuyện cho qua, nhưng Tưởng đại phu nhân bắt lấy cánh tay đánh của , lập tức khiến đau đến mức hét lên thành tiếng.
“Trời ạ, con ai đánh ?”
Tưởng đại phu nhân chú ý đến mu bàn tay Tưởng Tử Hiếu một vết bầm tím chói mắt, lập tức sốt ruột thôi, bà vén ống tay áo của Tưởng Tử Hiếu lên , phát hiện cánh tay cũng nhiều vệt đỏ.
“Chuyện rốt cuộc là thế nào? Tử Hiếu, ai đánh con?”
Động tĩnh quá lớn, Tưởng đại lão gia ở trong phòng cũng kinh động.
Nhìn thấy Tưởng đại lão gia cũng , Tưởng Tử Hiếu chuyện thể lừa gạt nữa.
“Con cái gì, là Nhị Nha đánh con thành thế ?”
Tưởng Tử Hiếu để mặc nha xử lý miệng vết thương cho , nhỏ giọng hổ kể chuyện đến Lý gia.
Sau khi xong câu trả lời của tôn tử, Tưởng đại lão gia và Tưởng đại phu nhân đều ngây ngẩn cả , hai đưa mắt một cái.
Tử Hiếu chính là thiên phú luyện võ nhất trong các tôn tử của bọn họ, chỉ mới mười bảy tuổi nhưng là võ giả lục phẩm, thể coi là xuất sắc trong những thiếu niên đồng trang lứa ở Nhung thành.
bây giờ, tôn tử mà bọn họ lấy tự hào một cô nương 13-14 tuổi đuổi đánh.
Tưởng đại lão gia dậy đích xem xét các vệt đỏ cánh tay cẳng chân của Tưởng Tử Hiếu một chút, thực cũng gì lo lắng.
Các vệt đỏ thoạt vẻ đáng sợ, nhưng thực chất gì đáng ngại, chỉ cần chịu đau mấy ngày là khỏi.
“Tại con né tránh?”