Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 144
Cập nhật lúc: 2025-08-26 02:19:08
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ta hiểu rõ, nếu chỉ dựa bản thì cả đời của lẽ cũng chỉ thể mở mấy trạm giao dịch buôn bán, điều hành mấy thương đội mà thôi, nếu leo lên , hiểu nhiều thứ hơn nữa thì cần quý nhân dìu dắt, mà lão đại chính là quý nhân của .”
“Ngài những cứu mạng mà còn để trở thành chưởng sự của Thần Nông đường, nhất định sẽ phụ sự tín nhiệm của ngài.”
Lý Ngũ Nha mỉm , đưa phương thuốc cho ông một nữa, về phía Thương Lão Cửu: “Ta thể chịu trong mắt dính một hạt cát, với , chỉ sự khác biệt giữa và , nếu phạm điểm mấu chốt của thì chuyện cầu xin tha thứ, ông nhất định suy nghĩ thật kỹ.”
Thương Lão Cửu khựng một chút, đưa hai tay nhận lấy phương thuốc: “Lão đại, ngài chỉ cần xem như thế nào thôi.”
Lý Ngũ Nha mỉm gật đầu: “Ta đang rửa mắt mong chờ.” Nói , nàng dậy: “Đi thôi, đến nhà , dạy ông cách điều chế thuốc viên.”
“Sau khi học các bước điều chế thuốc viên, hãy chia nó thành mấy bước điều chế, giao cho những khác điều chế.”
“Điều quan trọng nhất trong hiệu thuốc chúng chính là phương thuốc, ông đừng để khác học trộm .”
“Lão đại yên tâm, nhất định sẽ trông chừng nghiêm ngặt.”
Một thời gian đó, Lý Ngũ Nha tập trung dạy Thương Lão Cửu điều chế thuốc viên, Lý Nhị Nha tiếp tục đến chỗ Kiều nương tử học tập, Lý Thất Lang học ở phủ học, Lý Tam Lang việc trong tiêu cục để gia tăng kinh nghiệm và tình cảm với tiêu đầu.
Bốn đứa nhỏ đều việc riêng của , nhà nhất là Lý Trường Sâm và Kim Nguyệt Nga.
Cùng với sự thường xuyên lui tới của Tưởng gia, cả hai cũng con đường tươi sáng.
Trong lòng Lý Trường Sâm vô cùng vui vẻ khi thấy nhà chọn , nhưng Kim Nguyệt Nga thấp thỏm lo âu.
Lúc bà cho rằng trượng phu là nhi tử của Tưởng gia, mặc dù bà cũng căng thẳng, nhưng vẫn thể coi là kìm nén , mặc dù ngạch cửa Tưởng gia khá cao, nhưng dù cũng là một gia tộc biên quan.
Biên quan là nơi bà lớn lên, cho dù Nhung thành phồn hoa náo nhiệt hơn một chút nhưng bà vẫn quen thuộc với nơi , sẽ sợ hãi như .
Tuy nhiên, Võ Xương bá tước phủ ở kinh thành xa xôi… Đó là nơi phú quý mà bà bao giờ nghĩ đến, khi quyết tâm đón trượng phu trở về của Thời gia, bà hề vui sướng, mà cảm thấy tự ti và bất an sâu sắc.
Trượng phu là huyết mạch của Thời gia, bốn đứa nhỏ cũng , chỉ bà , đối với Thời gia mà chỉ là một ngoài.
Nếu Thời gia chê bà thì ?
Bà chỉ thể dựa trượng phu và nhi nữ, nhưng bà hiểu gì cả, khiến bọn họ mất mặt thì bây giờ?
Nghĩ đến đây, Kim Nguyệt Nga lo lắng đến mức gần như thể ngủ .
Lý Trường Sâm nhận sự khác thường của Kim Nguyệt Nga, hiểu rõ tâm trạng của bà , bà thể căng thẳng thấp thỏm chứ, lo lắng sẽ Thời gia khinh thường, chỉ thể ôm thê tử của lặng lẽ an ủi.
Kim Nguyệt Nga vùi đầu bả vai Lý Trường Sâm, nghẹn ngào : “Sau khi trở về Thời gia, liệu ghét bỏ , bỏ mặc ?”
Lý Trường Sâm : “Trong lòng và các con, nàng vĩnh viễn là quan trọng nhất, nàng ở thì ở đó mới là nhà của chúng , nếu dám chê bai nàng thì sẽ còn nhà nữa.”
Trong lòng ông hiểu rõ, việc Thời gia nhận bởi vì tình cảm với ông , mà phần lớn nguyên nhân chính là vì ông là huyết mạch của Thời gia.
Thái độ hai của Tưởng gia càng khiến ông hiểu rõ các danh môn thế gia coi trọng điều gì nhất.
Không con ông , mà là cả nhà bọn họ thể mang đến cho Thời gia điều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-144.html.]
Mà thê tử và bốn đứa con mới là những quan tâm đến ông thực sự.
Nhờ sự an ủi của Lý Trường Sâm, cảm xúc của Kim Nguyệt Nga hơn nhiều.
Cứ thế, mười ngày trôi qua, ngày mười hai tháng bảy, thư hồi âm của Thời gia đến.
Sau khi thư xong và Thời Chính Khôn chủ động dọn khỏi Thời phủ, Tưởng An Thái thở dài một : “Thực sự cần như thế, một khi dọn khỏi Thời phủ thì sẽ là hai nhà khác .”
“So với Chính Khôn hiểu chuyện, cả nhà Lý Trường Sâm …”
Cho dù cả nhà Lý Trường Sâm quen với Thái tổng đốc nữa, lúc , ông cũng thiên vị cho Thời Chính Khôn.
Thân là gia chủ của Tưởng gia, giữ gìn sự định của gia tộc chính là trách nhiệm của ông .
Thời Chính Khôn quan tâm đến đại cục, để phụ mẫu trưởng bối khó xử, trong khi Lý Trường Sâm ý thức về phương diện , ai cao ai thấp chỉ cần do sánh một chút là .
Tưởng Am Bang cho là đúng: “Chính Khôn chỉ là những gì nó nên , chuyện gì để chứ, còn về phần Trường Sâm, nó càng sai, nó chỉ đang lấy những thứ thuộc về nó mà thôi.”
Lúc , Tưởng An Thái cũng tranh cãi với , cầm bức thư : “Nếu thư của Thời gia đến , ngày mai và đến nhà của Trường Sâm một chuyến .”
….
Sau khi Lý Trường Sâm xong bức thư của Thời gia, Tưởng An Thái mới mở miệng: “Chính Khôn dọn khỏi Thời phủ, tất cả các yêu cầu của ngươi thoả mãn, hãy thu dọn đồ đạc một chút, chuẩn theo Thời tổng quản và Từ ma ma trở về kinh thành .”
Lý Tam Lang: “Còn chuyện hộ khẩu thì ?”
Tưởng An Thái : “Chuyện cứ để .” Lý Trường Sâm là nhi tử của Thời gia, Thời gia là bá tước phủ, cả nhà bọn họ chuyển khẩu ngoài, sẽ ai dám gì.
Thấy Lý Trường Sâm và Lý Tam Lang gì thêm nữa, Tưởng An Thái giữ Thời Niên và Từ ma ma ở : “Hai ở đây giúp cả nhà Trường Sâm thu dọn đồ đạc và lễ vật .”
Thời Niên và Từ ma ma mỉm đáp lời.
Ở biên quan suốt gần hai tháng, cuối cùng chuyện cũng xong xuôi .
Tưởng An Thái và Tưởng An Bang ăn cơm trưa xong mới rời , hai , Thời Niên và Từ ma ma tích cực giúp Kim Nguyệt Nga thu dọn đồ đạc.
Vốn tưởng rằng Lý gia nhiều đồ đạc, thể nhanh chóng thu dọn xong, ai ngờ ngày hôm Lý Ngũ Nha : “Phụ , mẫu , con và ca ca đến nhà cữu cữu một chuyến, khi chúng rời , toà nhà để bọn họ ở.”
Lý Trường Sâm và Kim Nguyệt Nga Lý Ngũ Nha đến núi Thiên Sơn tạm biệt với lão nhân Thiên Trì, nên gật đầu đồng ý: “Ở thêm vài ngày nữa hẵng , cần gấp.”
Thời Niên và Từ ma ma lặng lẽ đưa mắt .
Hai thể , cả nhà thực sự vội vàng về Thời gia chút nào.
“Đã đợi gần hai tháng , đợi thêm mấy ngày nữa cũng ?”
Đã quen sống ở kinh thành, bọn họ thực sự thể thích ứng với thời tiết ở biên quan, cũng thích ứng thì thể gì đây, bọn họ là hạ nhân, chỉ thể theo sự sắp xếp của chủ tử.
Lý Ngũ Nha ở đỉnh Thiên Trì hơn mười ngày, trong Thiên Trì các đầy đủ dược liệu, nàng điều chế một loại thuốc thể dùng đến cất , đồng thời chế tạo cho lão nhân Thiên Trì đủ lượng mặt nạ.
“Sư phụ, sẽ nhớ và nhị sư , khi đến kinh thành, sẽ thường xuyên gửi thư cho ngài và nhị sư .”
“Thần Nông đường là do đồ nhi mở , ngài giúp trông chừng một chút, chờ định ở kinh thành , còn ý định mở thêm chi nhánh đấy.”