Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 63
Cập nhật lúc: 2025-08-24 22:48:02
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Trường Sâm nhớ tới thịt mà hài tử mang tới, bước nhanh về phía doanh trại, lúc tới cửa, chợt thấy Diệp Mặc.
Diệp Mặc Lý Trường Sâm một cái, lập tức nhanh chóng trốn doanh trại, một bộ dáng vẻ để cho khác thấy.
Lý Trường Sâm ngạc nhiên vì Diệp Mặc chủ động đến tìm ông , vì bước nhanh qua đó.
Nhìn thấy Diệp Mặc, Lý Trường Sâm chút tự nhiên.
Theo lý thuyết, mặt chính là sư phụ của các hài tử, ông nên kính trọng mới đúng.
Diệp Mặc cho bọn nhỏ tỏ quen với ông ở bên ngoài.
Vì , ông chung sống với ông như thế nào.
Diệp Mặc hỏi han, trực tiếp thẳng vấn đề: "Hôm nay mấy đứa bọn Ngũ Nha đến thăm ngươi hả?"
Lý Trường Sâm gật đầu một cái: "Ừm, ... chuyện gì căn dặn bọn nó ?"
Diệp Mặc im lặng một lúc, dường như chút khó mở miệng: "Lần Ngũ Nha cho uống một loại canh thuốc, Ngũ Nha đưa cho ngươi ?"
Biết Diệp Mặc tới là vì canh thuốc, Lý Trường Sâm thở phào nhẹ nhõm: "Có mang tới, đợi một lát, lấy cho .''
Nhìn Lý Trường Sâm nhanh chóng rời , hàng chân mày nhíu chặt quanh năm của Diệp Mặc từ từ giãn một chút.
Ông ngờ canh thuốc mà Ngũ Nha mang tới đúng là đồ , túi thuốc rơi ở chỗ của Triệu Kính, ông uống canh thuốc trong đó.
Sau đó, tinh thần của Triệu Kính bỗng ngày càng hơn.
Ở bên , khi Lý Trường Sâm về doanh trại, lấy túi thuốc, mở bọc đồ ăn , chuẩn cầm một con thỏ nướng để đưa cho Diệp Mặc, thấy trong túi còn mấy gói thuốc bột là thuốc cầm m.á.u chia đều thành hai gói.
Nhìn thấy Lý Trường Sâm đưa cho nhiều thêm hai món là thỏ nướng và thuốc cầm máu, Diệp Mặc chút bất ngờ.
"Cầm , đây là tấm lòng của mấy đứa nhỏ.''
Sau khi Lý Trường Sâm nhét đồ tay của Diệp Mặc thì xoay rời , mấy bước, dừng : "Sau , ngày mười lăm mỗi tháng bọn nhỏ đều sẽ tới, nhớ đến tìm .''
Diệp Mặc im lặng một lúc, cầm đồ thẳng về phía buồng thương binh.
Trong buồng bệnh, mặc dù khuôn mặt của Triệu Kính vẫn trắng bệch, nhưng đôi mắt sáng ngời thần, thể thấy , lúc tinh thần của ông hề tệ.
"Mau, uống thuốc .''
Triệu Kính cũng khách khí với Diệp Mặc, cầm túi thuốc lên uống, mặc dù mùi thuốc bên trong khó ngửi, mùi vị kỳ lạ thì ông cũng uống hết để thừa một giọt.
Sau khi uống xong, còn trong rót nước rửa một , đúng là lãng phí một chút xíu nào.
"Đây rốt cuộc là loại thuốc gì?"
Uống thuốc xong, lúc Triệu Kính mới về phía Diệp Mặc.
Diệp Mặc lắc đầu: "Không .''
Triệu Kính hỏi nhiều nữa, bật : "Chúng đây là vận đen qua cơn may đến ?"
Bị đày biên giới nhiều năm, cơ thể của ông sớm yếu kém tới mức dạng gì , thương, ông cũng chuẩn cho cái c.h.ế.t của , ai mà ngờ, ông trời tặng cho ông một bất ngờ vui mừng như .
Diệp Mặc gói thuốc trong tay lên tiếng, gói thuốc ba chữ xiên vẹo dùng than củi --- thuốc cầm máu. Suy nghĩ một chút, Diệp Mặc cuốn ống quần lên, rắc thuốc cầm m.á.u lên vết thương còn đang rỉ máu.
Sự đau đớn trong dự đoán vết thương xuất hiện, ngược là cảm giác mát lạnh vô cùng dễ chịu.
Buổi tối hôm đó, Diệp Mặc phát hiện vết thương ngừng chảy m.á.u , hơn nữa còn thoáng chút ngứa ngáy, giống như là sắp kết vảy .
Đôi mắt của Diệp Mặc lóe lên, nắm chặt gói thuốc đai lưng.
Nhìn từ dược liệu, đây chính là thuốc cầm m.á.u thượng hạng thể nhiều!
Tiểu nha đầu lấy từ chỗ nào?
Diệp Mặc khâm phục ở giường, ông nghĩ tới, tùy tiện thu nhận một tử, thể mang đến cho ông nhiều bất ngờ như !
Một năm đó, mỗi một tháng Lý Nhị Nha đều sẽ đưa Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang tới Điệp Lĩnh Quan.
Dựa canh thuốc, thuốc cầm m.á.u cùng với thuốc trị thương mà bọn họ mang đến , chỉ Lý Trường Sâm sống khỏe mạnh, mà ngay cả Diệp Mặc và Triệu Kính đang lâm tình hình cũng kiên cường sống tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-63.html.]
"Bộ pháp đủ nhẹ nhàng, động tĩnh quá lớn, kịp tới gần đối thủ phát hiện . Một khi khinh công luyện đến trình độ thượng thừa thì cho dù là Phi Thiềm Tẩu Bích Thủy Thượng Phiêu, Thảo Thượng Phi cũng thể mà gây tiếng động để vết tích."
Trên vùng sa mạc cách đồn Thiên Lĩnh hơn mười dặm, Diệp Mặc đang chỉ dạy công phu cho đám bốn Lý gia.
Thiên phú luyện võ của Lý gia thực sự khiến cho ông vô cùng kinh ngạc.
Chỉ mới luyện công phu hơn một năm ngắn ngủn nhưng nội công luyện đến một mức độ nhất định.
Nhất là nha đầu Ngũ Nha , học cái gì cũng chỉ cần một lát là hiểu, năng lực học tập , mỗi đều cho ông thán phục thôi.
Nhìn xem, mấy vấn đề ông chỉ thì nha đầu luyện tập một chút hiểu .
"Sư phụ, bây giờ con thể bay qua con sông rộng hơn mười thước, còn thể giẫm cây đạp cỏ chạy băng băng trong núi nữa." Lý Ngũ Nha sửa chữa những sai lầm mắc trong lúc tu luyện, nở nụ tiến đến bên cạnh Diệp Mặc.
Diệp Mặc Lý Ngũ Nha, tưởng rằng nàng khen ngợi, trầm mặc một hồi lâu mới thốt một câu: "Làm lắm, tiếp tục cố gắng."
Lý Ngũ Nha đưa vấn đề mới: "Sư phụ, con cho rằng con sẽ gặp chướng ngại vật, nhưng Thủy Thượng Phiêu, Thảo Thượng Phi hề khó, chỉ cần tốc độ đủ nhanh là ."
Diệp Mặc mà mí mắt giật giật, nha đầu là đang khoe khoang với ông ?
Rất nhanh, ông bản hiểu lầm , bởi vì là theo đuổi mục tiêu lớn hơn nữa kìa.
"Sư phụ, tại con bay lên ?"
Diệp Mặc câu hỏi cho sửng sốt, nghiêm mặt : "Ngươi bay như thế nào?"
Lý Ngũ Nha vuốt cằm: "Chưa đến việc giẫm lên trung để , ít nhất thể đạp lên tán cây bay chứ? Tuy hiện tại con thể đạp lên cây để lên ngọn cây nhưng bay giữa rừng cây thì tài nào ."
Núi Thiên Sơn cây cối xanh um cao lớn, nàng bay lên ngọn cây, ngắm những ngọn núi nhỏ khác.
Diệp Mặc một câu, ngươi mà mới là quỷ, ông hít một thật sâu, nghiêm mặt : "Nếu ngươi đạp lên trung mà thì trừ phi ngươi là thần tiên."
Lý Ngũ Nha cũng đây là điều thể, hì hì: "Thực con chỉ đùa thôi."
Diệp Mặc để ý đến nàng, tiếp tục : "Không thể bay cây là bởi vì nội lực của ngươi đủ, giữa trung trong thời gian dài, cho dù điểm mượn lực cũng cần nội lực mạnh mẽ ."
"Ngươi mới tu luyện tâm pháp nội gia hơn một năm, mặc dù nhập môn nhanh nhưng nội lực thâm hậu cần thời gian tích lũy."
Lý Ngũ Nha gật đầu: "Thì là như , chẳng trách con luôn cảm thấy thiếu chút gì đó, hóa là nội lực đủ mạnh." Nói xong nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền: "Sau khi trở về, con sẽ tu luyện nội công tâm pháp thật , tranh thủ bay vọt lên núi Thiên Sơn sớm một chút, thưởng thức cảnh của bộ núi Thiên Sơn."
Diệp Mặc mà choáng váng như lạc giữa sương mù.
Bay vọt lên Thiên Sơn gì cơ?
Cao thủ cấp chín cũng dám như , rốt cuộc tiểu nha đầu lấy sự tự tin đó?
Nhìn dáng vẻ như sắp thưởng thức phong cảnh Thiên Sơn tuyệt của Lý Ngũ Nha, Diệp Mặc trầm mặc một lát, quả thực cạn lời đối với đứa tử "ruột" , dứt khoát xoay rời , trực tiếp tiến về phía ba Lý Tam Lang.
Ông sợ ở cùng tiểu nha đầu quá lâu sẽ rối loạn tinh thần lây bệnh ảo tưởng thì khổ.
Vẫn là mấy Tam Lang bình thường hơn, tuy tốc độ luyện võ nhanh nhưng khoa trương đến mức khiến ông hoài nghi nhân sinh.
Thấy Diệp Mặc để ý tới , Lý Ngũ Nha bĩu môi, nhưng thấy ông về phía ba Lý Tam Lang, nghiêm túc chỉ bảo những chỗ thiếu sót của ba , mặt nàng lộ nét tươi .
Hiện tại, thái độ của Diệp Mặc đối với bọn họ phần kiên nhẫn hơn so với thời điểm bắt đầu dạy bọn họ.
Nếu như , ban đầu Diệp Mặc truyền dạy nội công tâm pháp cho Lý gia chỉ là vì báo đáp ân huệ cứu ông khỏi lồng giam thì bây giờ, Diệp Mặc thật lòng thật coi Lý gia là tử của .
Một là quý trọng nhân tài, hai là bắt ngắn tay.
Từ khi bắt đầu lấy thuốc và thịt từ chỗ Lý Trường Sâm hàng tháng, mỗi trở về nghỉ phép, Diệp Mặc đều sẽ dành thời gian để chỉ bảo Lý gia.
Cảm tình ngày càng thêm sâu sắc trong những ngươi đến .
Đối với nước thuốc mà Lý gia mang , trong lòng Diệp Mặc phần ngờ vực, những thứ như nên do nhà Lý gia lấy mới .
ông cũng hỏi nhiều, chỉ dặn dò một câu, bảo bọn họ tùy tiện chuyện ngoài.
Có Diệp Mặc chỉ dạy thường xuyên, bốn Lý gia đều tiến bộ cực nhanh.
Thời gian qua nhanh, thoáng cái đến tháng sáu năm Kiến Hưng thứ bốn mươi hai.
Ngày sáu tháng sáu sinh nhật bảy tuổi của Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang.
Kim Nguyệt Nga xin nghỉ, dẫn theo Lý Nhị Nha và hai đến thành Tây Ninh một chuyến, thứ nhất là mua cho hai mấy món điểm tâm mà họ thích ăn, thứ hai là đem bán thỏ rừng mà bà tích góp , tiện thể gặp Lý Tam Lang.
Trại nuôi ngựa nơi Lý Tam Lang việc ngay đường đến thành Tây Ninh, Kim Nguyệt Nga dẫn theo ba đứa nhỏ đến chỗ .