Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 65

Cập nhật lúc: 2025-08-24 22:48:04
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Mặc Lý Ngũ Nha, nghiêm túc hỏi: "Các ngươi lấy những cuốn sách ?"

Lý Ngũ Nha lập tức cho Diệp Mặc những chuyện gặp ở thành Tây Ninh.

"Tiểu nhị của hắc điếm g.i.ế.c chúng con, chúng con liền tiên hạ thủ vi cường."

Diệp Mặc day day huyệt thái dương đau nhức, hai rương bí tịch võ công, nhất thời nên cái gì.

Những bí tịch võ công đều là những cuốn sách trân quý.

Cho dù là Diệp gia ở thời kì hưng thịnh nhất cũng trả cái giá cực lớn nếu một quyển.

hiện tại, chỗ bí tịch võ công tùy tiện chất đống trong rương , Diệp Mặc cảm thấy đây giống như bí tịch tranh đoạt mà là một đống sách bỏ ai cần.

Người Bắc Yến gặp Lý gia xem như là va khắc tinh .

Nếu là đầu tiên Bắc Yến rơi trong tay Lý gia, ông còn cảm thấy đó là do may mắn, trùng hợp, nhưng lúc đây, Diệp Mặc nghĩ như .

Bốn đồ của ông mang đến cho ông quá nhiều bất ngờ.

"Sư phụ, chúng đều thể học những võ công ?"

Vẻ mặt Lý Ngũ Nha đầy chờ mong Diệp Mặc.

Diệp Mặc Lý Ngũ Nha: "Tinh thông võ nghệ ở vấn đề nhiều ít mà là thời gian và sức lực của con cũng hạn, nhất hãy chọn loại phù hợp với , đó tập trung nghiên cứu một môn cho đến khi đạt tới đỉnh cao."

"Đại Sở năm đại tông sư tuyệt đỉnh, nào là tu luyện đến đỉnh cao của lĩnh vực phù hợp với , chỉ khi đó, họ mới vượt qua tất cả , đạt những thành tựu mà khác thể bắt kịp."

Hai mắt Lý Ngũ Nha sáng lên: "Tuyệt đỉnh tông sư? Rất lợi hại ?"

Diệp Mặc liếc mắt Lý Ngũ Nha, suy nghĩ một chút, vẫn phổ cập ít thông tin của võ giả cho bọn họ: "Võ giả tổng cộng chín cấp độ, thể tu luyện đến cấp chín, ai là tuyệt đỉnh cao thủ cả."

"Mà tuyệt đỉnh là những vượt ngoài cấp chín. Đại Sở lập quốc hơn hai trăm năm ít tuyệt đỉnh cao thủ lên đến cấp chín, nhưng lên đến tuyệt đỉnh đến nay vẫn vượt quá hai bàn tay."

"Hiện tại, ngoài mặt Đại Sở năm đại tuyệt đỉnh, Bắc Đao, Nam Quyền, Tây Chưởng, Đông Kiếm, Trung Trượng, năm đó đều võ nghệ siêu phàm, học võ đều bái phục."

Lúc những lời , trong mắt Diệp Mặc lóe ánh sáng rạng rỡ, sâu trong đáy mắt dần hiện lên vẻ khao khát lẫn cam lòng.

Ánh mắt Lý Ngũ Nha cũng chợt d.a.o động.

Khóe mắt Diệp Mặc lướt qua thấy dã tâm biểu lộ trong mắt nàng, nỗi tiếc nuối trong lòng thoáng chốc biến mất, mí mắt kiềm giật giật.

Nha đầu .... đúng là sự tự tin vô hạn!

Lý Ngũ Nha thấy Diệp Mặc , hỏi: "Sư phụ, là võ giả cấp mấy ?"

Diệp Mặc trầm mặc, một lúc lâu mới : "Ta chỉ một ít công phu mèo cào, coi là võ giả gì."

Ặc…

Lý Ngũ Nha dễ tiếp lời, suy nghĩ một chút hỏi: "Vậy sư phụ, hiện tại chúng con đang ở cấp mấy?"

Diệp Mặc trầm lặng: "Các ngươi từng thực chiến…"

"Có, bọn con từng thực chiến ."

Lý Ngũ Nha ngắt lời Diệp Mặc: "Sư phụ, quên , mấy ngày chúng con g.i.ế.c hai cao thủ Bắc Yến đó thôi."

Diệp Mặc chuyện với nàng: "... Đó là do các ngươi đánh lén, thể coi là giao thủ, dễ phán xét." Thấy Lý Ngũ Nha vẫn gì đó, ông trực tiếp đổi đề tài.

"Những bí tịch võ công mà các ngươi cầm tới đây đều trân quý, hơn nữa vô cùng đầy đủ, như phạm vi lựa chọn của các ngươi thể rộng hơn. loại nào cũng phù hợp với các ngươi, bây giờ các ngươi vẫn nên suy nghĩ thật kĩ xem cái gì phù hợp với ."

Mặt Lý Nhị Nha lộ vẻ ngờ vực: " mà sư phụ, chúng con thế nào mới thể bản phù hợp với cái gì?"

Diệp Mặc Lý Nhị Nha, kiên nhẫn : "Ngươi ngẫm xem bình thường thích cái gì, am hiểu cái gì?" Thấy vẻ mặt Lý Nhị Nha vẫn còn mờ mịt, : "Hoặc là , ngày thường ngươi cái gì thuận buồm xuôi gió nhất?"

Lý Nhị Nha suy nghĩ một chút, phần chắc chắn : "Con đ.â.m châu chấu chuẩn." Hàng năm, nàng đều cầm que trúc dọn dẹp đống châu chấu trong ruộng của Lý gia.

Châu chấu bay loạn xạ khắp mặt đất, nhưng nàng đ.â.m từng con chuẩn. Mỗi thấy châu chấu đầy ắp que trúc, nàng luôn cảm thấy vô cùng thành công.

Hơn nữa, châu chấu thể nướng lên ăn, mùi vị thơm ngon, nàng vẫn thích bắt châu chấu.

Diệp Mặc: "Châu chấu cũng dễ bắt, ngươi thể bắt , điều đó chứng minh ngươi đủ nhanh tay nhanh." Nói xong, ông dừng một chút: "Kiếm pháp là cũng một cách để nghiên cứu phản ứng tốc độ của một , ngươi thể cân nhắc học kiếm một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-65.html.]

Lý Nhị Nha hiểu bao nhiêu về chuyện học võ, cũng quá học, Diệp Mặc bảo nàng học kiếm, nàng lập tức gật đầu: "Được ạ, con sẽ học kiếm."

Diệp Mặc Lý Ngũ Nha, giống như đang hỏi nàng học cái gì.

Lý Ngũ Nha thấy ông đây, vội vàng : "Sư phụ, con thích đánh đánh g.i.ế.c giết, con học đao pháp kiếm pháp gì cả, quá đẫm máu, hợp với khí chất của con." Đời , nàng một thục nữ thùy mị, dẫm lên vết xe đổ lúc nữa.

Diệp Mặc lập tức lời đột xuất cho ho khan thành tiếng, một lời khó hết Lý Ngũ Nha.

Trong bốn của Lý gia thì nha đầu là kẻ tàn nhẫn nhất đấy!

Diệp Mặc nghiêm mặt: "Vậy vì ngươi còn học võ?"

Lý Ngũ Nha: "Đương nhiên là để con sức lực tự bảo vệ , học võ công nhất thiết lúc nào cũng c.h.é.m chém g.i.ế.c giết."

Diệp Mặc: "Nếu , thì ngươi cứ luyện khinh công thật , chỉ cần khinh công của ngươi đủ , khác sẽ đuổi kịp ngươi."

Lý Ngũ Nha lắc đầu: "Chỉ học khinh công thôi vẫn đủ, khinh công chỉ thể giúp chạy trốn, thể uy h.i.ế.p bọn , cho nên con còn học cả công phu thể khiến khác kinh sợ, khiến cho hễ nhắc tới con là run rẩy, dám động tới con."

Diệp Mặc: "... Ngươi cảm thấy công phu gì thể khiến cho khác thấy liền biến sắc?"

Lý Ngũ Nha tủm tỉm lấy bức tranh các huyệt vị cơ thể và mấy quyển bí tịch dạy điểm huyệt chọn xong từ lâu : "Con cảm thấy điểm huyệt tồi, thể cận chiến, cũng thể công kích từ xa, hơn nữa khi học mệt."

Đợi tinh thần lực của nàng tăng lên, khi thể bám lên đồ vật , đến lúc đó nàng phối hợp với nội lực, bất kể đánh thế nào nàng cũng là vô địch.

"Công kích từ xa?"

Diệp Mặc bật một tiếng, "Nếu điểm huyệt ở cự ly xa thì cần nội lực thâm hậu."

Lý Ngũ Nha tràn đầy tự tin : "Con thể."

Diệp Mặc: "..."

Nhớ năm đó, khi ông luyện võ, sư phụ nghĩ đủ cách để khích lệ ông , bảo ông thoái chí nản lòng. Ông thì may mắn hơn, bởi vì đồ còn tự tin hơn cả ông , cần ông khích lệ chút nào.

Thôi bỏ , ông vẫn đừng thì hơn.

Lý Thất Lang thấy Lý Ngũ Nha xong cũng nhanh chóng lên suy nghĩ của : "Sư phụ, con cũng luyện đao pháp kiếm pháp gì cả, quá mệt mỏi! Có cái gì mà cần công phu, chỉ cần yên bất động là thể đánh bại kẻ thù ?"

Diệp Mặc thực sự quá nhọc lòng.

Thất Lang và Ngũ Nha quả hổ là thai sinh đôi, cả hai đều cực kì lười biếng.

Học võ mà sợ mệt, bọn họ dứt khoát đừng học nữa!

Võ công mà cứ yên bất động cũng thể đánh bại kẻ thù… Diệp Mặc lướt qua sách trong rương, đừng thật nhé!

"Ngươi học Thanh Ba Công !"

Lý Thất Lang cảm thấy học công phu như thực sự bớt việc, lập tức híp mắt: "Được , con học cái ."

Ba tỷ quyết định xong học công phu gì, Lý Ngũ Nha đưa một quyển bí tịch cho Diệp Mặc: "Sư phụ, Đại Lực Kim Cang Chưởng công phu ngoại gia ? Phụ con thể học ?"

Diệp Mặc gật đầu: "Là công phu ngoại gia, phụ ngươi thể học, nhưng nhất nên để phụ ngươi tự căn cứ tình hình của bản để điều chỉnh một chút, ngay cả các ngươi cũng ."

"Nếu đồ hoặc sáng tạo những bí tịch vẫn còn sống, một khi bọn họ phát hiện các ngươi học trộm công phu của bọn họ thì thể đuổi đánh tới tận cửa."

Lý Ngũ Nha gật đầu, tỏ vẻ nhớ kĩ: "Sư phụ, yên tâm, chúng con sẽ tập hợp điểm mạnh của các môn phái dung hợp chúng , tạo công phu thuộc về riêng chúng con."

Diệp Mặc sự tự tin của nàng cho cứng họng, dứt khoát để ý đến nàng nữa.

Lúc , sự chỉ bảo của Diệp Mặc, Lý Trường Sâm bắt đầu tu luyện Đại Lực Kim Cang Chưởng, Lý Nhị Nha bắt đầu luyện kiếm pháp, bởi vì nàng kiếm, Lý Trường Sâm bèn cho nàng một cây kiếm gỗ.

Lý Ngũ Nha tập trung nghiên cứu điểm huyệt, Lý Thất Lang luyện Thanh Ba Công.

Khi Diệp Mặc nghỉ phép thứ hai, Lý Tam Lang cố ý xin nghỉ trở về, khi trao đổi xong, Lý Tam Lang vì lực tay khiến kinh ngạc nên bắt đầu luyện quyền pháp còn .

Chẳng mấy chốc, thời gian tới Kiến Hưng năm bốn mươi ba.

"Ngũ tỷ, đợi chúng một chút.''

Dưới chân núi Thiên Sơn, Lý Nhị Nha và Lý Thất Lang Lý Ngũ Nha biến mất ở rừng rậm chỉ trong chốc lát, vẻ mặt đều chút buồn bực.

"Ngũ tỷ bỏ chúng chạy mất!" Lý Thất Lang bĩu môi thật cao tỏ vẻ hài lòng.

Lý Nhị Nha thở dài: "Tiếp tục cố gắng , vẫn là do chúng đủ nhanh, bằng Ngũ Nha cũng thể bỏ chúng .''

Lý Thất Lang hừ hừ : " cố gắng , tại vẫn theo kịp ngũ tỷ chứ?"

Loading...