Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 83

Cập nhật lúc: 2025-08-25 10:25:38
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Trường Sâm ha ha thành tiếng, xoa đầu Lý Ngũ Nha: “Ngũ Nha nhà trưởng thành , tự tìm hôn phu cho .”

Lý Ngũ Nha nghiêm túc mỉm : “Việc tìm hôn phu còn chờ thêm mấy năm nữa, nhưng nếu gặp một nào đó tồi, con cũng sẽ khảo sát .”

Nghe thấy câu trả lời nghiêm túc của nữ nhi, Lý Trường Sâm và Kim Nguyệt Nga đều chút dở dở .

Khuê nữ đến chuyện xuất gia thì nào nấy đều ngại ngùng e thẹn, nữ nhi nhà bọn họ thì , chủ động tích cực, là dáng vẻ hận thể gả .

Cũng may, đại nữ nhi vẫn trầm .

Kim Nguyệt Nga vui mừng Lý Nhị Nha đang yêu thích cầm thanh kiếm buông tay.

Lý Trường Sâm còn trở về Điệp Lĩnh Quan nên thể ở lâu hơn nữa, vài lời với nhà chuẩn rời .

“Phụ , trở , tam ca cần tòng quân nữa đúng ?”

Lý Trường Sâm gật đầu: “Đương nhiên , các con cứ yên tâm, lát nữa phụ sẽ đến Điệp Lĩnh Quan tìm Tang Lang, đó dẫn nó xoá tên.”

Ngay đó, Lý Trường Sâm dặn dò Kim Nguyệt Nga vài câu, bảo bà cần quan tâm đến Lý gia nữa, đó rời .

Trước khi rời khỏi đồn, Lý Trường Sâm tìm đồn trưởng một chuyến.

“Bảo thúc, nhớ khi còn nhỏ, trong đồn rằng, năm đó khi mẫu mang thai , bà từng cùng phụ đến Nhung thành?”

Đồn trưởng gật đầu: “ chuyện , ?”

Sắc mặt Lý Trường Sâm âm trầm: “Nghe lúc đó Bắc Yến bất ngờ đánh Nhung thành, mẫu hoảng sợ nên sinh ở Nhung thành?”

Đồn trưởng gật đầu một nữa.

Lý Trường Sâm gian nan mở miệng: “Mẫu khó sinh, một vị quý nhân cứu giúp nên mới bình an sinh hạ ?”

Nghe đến đây, đồn trưởng giống như nghĩ đến chuyện gì đó, ngẩn một lúc lâu mới : “, lúc phụ ngươi trở về còn vô cùng vui vẻ nên chuyện cho nhiều .” Ông dừng một chút : “Trường Sâm, ngươi…”

Lý Trường Sâm nở nụ chua xót: “Bảo thúc, khi đến Nhung thành, thấy một ngoại hình giống .”

“Cái gì?”

Đồn trưởng sửng sốt: “Chuyện …”

Lý Trường Sâm nhắm mắt hít một thật sâu: “Bảo thúc, thường xuyên ở nhà, nếu những đó còn bắt nạt Kim thị mà mấy đứa nhỏ của , mong thúc hãy giúp đỡ nhiều hơn một chút.”

Đồn trưởng vội vàng gật đầu: “Yên tâm , sẽ giúp.”

Lý Trường Sâm dậy, cúi một cái thật sâu: “Đa tạ Bảo thúc.”

Cùng ngày hôm đó, Lý Trường Sâm trở Điệp Lĩnh Quan, khi giải thích xong chuyện với cấp , ông lập tức tìm Lý Tam Lang.

Mấy ngày nay chiến sự ngừng, Lý Tam Lang nhiều chiến trường.

Nhìn thấy nhi tử mất tính trẻ con, sắc mặt trở nên nghiêm nghị, Lý Trường Sâm vui mừng đau lòng: “Đi thôi, phụ dẫn con tìm Bách phu trưởng, gạch tên của con, hôm nay con thể về nhà .”

Lý Tam Lang mím môi, y rằng y bằng lòng chiến trường, nhưng khi thấy ánh mắt lo lắng của phụ , y nuốt những lời trong.

“Cái gì? Để Tam Lang về nhà?”

“Không !”

“Trường Sâm , uổng công ngươi vẫn là thập trưởng trong quân, chẳng lẽ ngươi bây giờ chiến sự căng thẳng đến nhường nào ? Đây là lúc chúng đang thiếu , còn thể thả .”

“Được , thấy thủ của Tam Lang tồi, nhất định .”

…”

“Không nhưng gì cả, cho dù ngươi là thiên phu trưởng là tham tướng ở đó nữa, Tam Lang cũng thể .”

Thấy Lý Trường Sâm vẫn còn lý luận, Tam Lang vội vàng kéo .

“Phụ , con chiến trường!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-83.html.]

“Đứa nhỏ … Con chiến trường nguy hiểm như thế nào ? Mẫu còn đều đang ở nhà chờ con trở về đấy!”

khi con trở về, còn thể gì nữa đây? Hay là tiếp tục đến trại nuôi ngựa thả ngựa? Phụ , năm nay con mười lăm tuổi , con , luyện tập võ công nhiều năm như , con cũng kiến công lập nghiệp ở chiến trường.”

Nhìn thấy vẻ mặt mong chờ của trưởng tử, Lý Trường Sâm thở dài: “Kiến công lập nghiệp là chuyện dễ dàng như , chúng xuất từ quân hộ, việc thăng chức khó hơn nhiều so với những khác.”

Lý Tam Lang : “ việc gì mà khó chứ, ít nhất ở chiến trường còn cơ hội tiến về phía , đúng ạ?”

Lý Trường Sâm vẫn tán thành, một ai hiểu rõ sự nguy hiểm chiến trường hơn ông : “… Nếu dùng tính mạng của con để đổi lấy, phụ thà để con bình thường một chút, cũng con xảy chuyện.”

Nụ mặt Lý Tam Lang càng sâu hơn nữa: “Phụ , con lo lắng cho con, nhưng nhi tử trưởng thành , cũng năng lực bảo vệ bản . Bây giờ con dám thể đánh thắng , nhưng vẫn dám đảm bảo thể tồn tại chiến trường.”

“Người xem, con chiến trường nhiều như , nhưng chẳng vẫn thương chút nào ?”

Trong lòng Lý Trường Sâm cảm thấy kiêu ngạo vì sự xuất sắc của con trai, nhưng vẫn hừ lạnh : “Đó là vì mấy trận chiến đều là những trận chiến nhỏ.”

Lý Tam Lang một nữa đảm bảo: “Phụ , cứ yên tâm , con sẽ tự chăm sóc thật .” Nói , y chắp tay thành nắm đấm: “Sau khi trải qua vài trận chiến, nhi tử phát hiện võ nghệ của tiến bộ hơn nhiều, phụ , những luyện võ như chúng thực chiến nhiều hơn nữa.”

Những lời , Lý Trường Sâm tán thành.

Cấp thả , bản Lý Tam Lang tiếp tục ở Điệp Lĩnh Quan, Lý Trường Sâm chỉ thể thoả hiệp, điều duy nhất thể chính là điều động Lý Tam Lang đến đội ngũ của , ít nhất thể trông chừng nhiều hơn một chút.

Đối với việc Lý Tam Lang thể trở về, ngoại trừ Kim Nguyệt Nga tương đối lo lắng , bản Lý Nhị Nha, Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang khá bình tĩnh, chỉ là chạy đến Điệp Lĩnh Quan càng nhiều hơn nữa, thỉnh thoảng sẽ đến đó một chuyến, hoặc đưa thuốc, hoặc là để đưa thức ăn.

Bởi vì trong nhà xảy chuyện bọn họ ở nhà, những đến Thiên Sơn đó, Lý Ngũ Nha còn dẫn theo Lý Thất Lang nữa, bản nàng cũng sẽ ở đó quá lâu, mỗi chỉ hai ba ngày trở về.

Vào giữa tháng bảy, khi Lý Nhị Nha và Lý Thất Lang đang ở trạm dịch chờ Lý Ngũ Nha từ Thiên Sơn trở về, ba đang trở về đồn điền thì đột nhiên thấy một ông lão chừng 50-60 tuổi ở một chiếc xe ngựa ở cửa trạm dịch đang bọn họ với vẻ kinh ngạc.

Không, chính xác mà là đang Lý Ngũ Nha.

“Ngũ tỷ, tại ông lão tỷ như ?”

“Bởi vì xinh , ông cảm thấy kinh ngạc, đó sợ đến ngây ?”

Nghe , Lý Thất Lang, Lý Nhị Nha đồng thời trợn mắt trắng, Lý Ngũ Nha còn đang ôm má tự luyến nở một nụ ngây ngô, hai nên lời.

Chiếc xe ngựa dừng cách ba tỷ xa, ông lão cũng thấy những gì bọn họ , khoé miệng cũng run rẩy thôi.

Trưởng Thịnh Lý Ngũ Nha, trong lòng gợn sóng, giống, quá giống, khuôn mặt, hai má lúm đồng tiền ở khoé miệng của tiểu cô nương giống với tam tiểu thư khi còn nhỏ.

Nghĩ đến nhiệm vụ giao , Tưởng Thịnh bình tĩnh , nở một nụ dịu dàng về phía ba tỷ để Lý Nhị Nha.

Thấy ông đến gần, Lý Nhị Nha tiến lên một bước chắn mặt Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang, đề phòng Tưởng Thịnh: “Ông chuyện gì ?”

Tưởng Thịnh sự đề phòng của ba , lập tức : “Ba vị tiểu bằng hữu đừng quá căng thẳng, lão phu đến Điệp Lĩnh Quan thăm hỏi bằng hữu, nước uống mang theo đường hết, ngang qua trạm dịch nên xuống chuẩn chút nước, .”

Sau khi xong, Lý Nhị Nha cũng thả lỏng cảnh giác: “Nếu ông múc nước thì chỉ cần trạm dịch là .” Nói , nàng kéo Lý Ngũ Nha và Lý Thất Lang rời .

Tưởng Thịnh vội vang gọi : “Chờ một chút.”

Lý Nhị Nha nhíu mày: “Ông còn chuyện gì ?”

Tưởng Thịnh cố gắng hết sức nở một nụ hoà nhã: “Đã lâu lắm lão phu đến đây nên nhiều tình huống hiểu rõ lắm, tìm ba vị tiểu bằng hữu hỏi thăm một chút.”

Lý Ngũ Nha mỉm lên tiếng, Tưởng Thịnh: “Ông lão , nếu ông hỏi thăm tình hình thì cứ trạm dịch hỏi lớn, chúng vẫn còn là trẻ con, gì cả.”

Lý Thất Lang tán thành gật đầu: “ , nếu hỏi thì hỏi lớn.” Nói , nhíu mày Tưởng Thịnh vẫn còn mỉm hoà nhã: “Ông đừng như , ông như , thoạt giống , giống như… Như…”

Lý Ngũ Nha tiếp lời: “Giống như bọn lừa bán bắt cóc trẻ con.”

Lý Thất Lang gật đầu một cái thật mạnh: “ đúng, giống như bọn buôn .”

Nụ mặt Tưởng Thịnh cứng đờ: “… Lão phu thực sự là .” Giọng điệu yếu ớt.

Lý Nhị Nha trừng mắt : “Ông , đang đùa với ông , nếu ông tìm hỏi thăm tin tức thì vẫn nên trạm dịch thì hơn, chúng còn việc, về nhà.”

Nói xong, đợi Tưởng Thịnh phản ứng , nàng kéo Lý Ngũ Nha và Lý Nhị Nha rời .

Nhìn theo bóng lưng xa của ba tỷ , Tưởng Thịnh im lặng một chút, thấy tiểu nhị cửa trạm dịch, ông mỉm đến: “Tiểu ca, ba đứa nhỏ là con nhà ai ? Thoạt năng động.”

Tiểu Nhị theo ba tỷ Lý Nhị Nha, : “Bọn nó là con nhà Lý Trường Sâm, Lý Trường Sâm là thập trưởng của đội quân tiên phong ở Điệp Lĩnh Quan, mỗi tháng nhận bổng lộc, đương nhiên sẽ nuôi dưỡng con cái khoẻ mạnh sung sức .”

Loading...