Cứu mạng! Ảnh hậu tỷ phú bị Yêu đế làm cho phá sản rồi - Chương 93: Không phải người?

Cập nhật lúc: 2025-08-15 15:33:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến Tu Chi: "..."

Phụng Dao: ...Bạn trai dỗ thì đây?

Phùng Tiêu Tiêu lau nước mắt, dậy, giáng một trận đ.ấ.m đá Lưu Nguyên Minh đang đất.

Lục Cảnh và Phương Ninh thấy tiếng mở cửa, cùng lúc ngẩng đầu lên, chỉ thấy lưng Phụng Dao và Yến Tu Chi thêm một Phùng Tiêu Tiêu đang sướt mướt.

"Tình hình gì đây? Lại bắt cóc nữa ?" Lục Cảnh đặt đũa xuống, vẻ mặt nghi hoặc.

"Không , công ty bảo Phùng Tiêu Tiêu ăn với một kim chủ, tên là Bát Gia gì đó, kết quả lão Bát Gia đó ý đồ , phát hiện ." Phụng Dao tóm tắt quá trình Phùng Tiêu Tiêu kể cho cô.

Lục Cảnh nhướng mày Phụng Dao hỏi: "Cô đánh tên Bát Gia gì đó ?"

Phụng Dao gật đầu: " , loại cặn bã như đánh thì để gì."

"Cô sợ tìm Phùng Tiêu Tiêu gây sự ?" Lục Cảnh hỏi.

" cảnh cáo , dám . Mà thật, đặt khách sạn đặt ở địa bàn của , đặt ở địa bàn của khác ?" Phụng Dao khó hiểu.

Trước giờ Lục Cảnh ngoài đều đặt ở địa bàn nhà .

Vừa nãy cô gặp Chu Dật trong nhà vệ sinh, là chủ khách sạn , chứng tỏ đây địa bàn của nhà họ Lục.

Cái tên Bát Gia gì đó, chắc cũng dính líu đến Chu Dật, chiếm núi vua mà, một tay đại ca ở địa phương, chắc chắn ít nhiều gì cũng quan hệ.

Nếu đặt ở địa bàn nhà họ Lục, cô nãy trực tiếp báo tên Lục Cảnh , hoặc dù cần báo tên Lục Cảnh, phàm là chút địa vị đều chuyện giữa Lục Cảnh và cô, cũng dám chủ động trêu chọc cô.

Lời dứt, tay Lục Cảnh đang cầm cốc nước khựng , vẻ mặt như còn gì luyến tiếc.

Đại ma đầu nhà về , .

Nếu đặt ở địa bàn nhà họ Lục, đại ma đầu nhất định sẽ tìm đến.

Đến lúc đó sẽ xong đời.

Phương Ninh còn ở đây, thể nhát .

Lục Cảnh cố gắng cho trông thật tự nhiên mà : "Địa bàn nhà , quen, chơi . Thế hơn chứ, ai nhận , thể thoải mái chơi bời."

Phương Ninh bên cạnh liếc Lục Cảnh một cái : " thấy chắc , sẽ nhà truy sát đấy chứ?"

Lục Cảnh: "..."

Tại con bé cứ mãi đối đầu với ?

Vừa tin hot search Bùi Tu Viễn và Lục Cảnh xuất hiện chung khung hình, hai gia tộc lập tức bỏ tiền lớn để dập tắt hot search.

Có thể tưởng tượng hai gia tộc quan tâm đến chuyện đến mức nào.

Là hai đương sự, chắc chắn sẽ mắng té tát.

Lục Cảnh bây giờ chỉ hận thôi, hận bản kiềm cái chân lắm chuyện, lẽ nên ăn bữa cơm đó.

Nếu thì cũng sẽ cùng Bùi Tu Viễn chụp .

Phùng Tiêu Tiêu trấn tĩnh một lúc, liền chủ động rời .

Trước khi còn cảm ơn Phụng Dao, và khi nào thời gian sẽ mời cô ăn.

"Đại lão, nãy tên Bát Gia đó lão già nhà họ Bùi cắt đứt hợp tác của công ty Bùi Tu Viễn, chuyện ?" Phụng Dao Yến Tu Chi hỏi.

Yến Tu Chi khẽ gật đầu, vẻ mặt quan tâm : " , Thời Kiệt báo cho ."

"Không hợp tác và nhà đầu tư, Thịnh Duệ chẳng tương đương với việc bờ vực phá sản ? Bùi Thanh Văn là dồn Bùi Tu Viễn chỗ c.h.ế.t , đến con ruột cũng tay ." Lục Cảnh bất lực lắc đầu, vẫn là lão gia nhà hơn, nhiều nhất là đánh một trận thôi.

Phụng Dao nhíu mày, tuy cô hiểu lắm về mảng kinh doanh công ty, nhưng tình hình hiện tại quả thực mấy lạc quan, cô lo lắng hỏi: "Vậy tiếp theo định gì?"

Yến Tu Chi: " phát hiện Bùi Tu Viễn còn một công ty ở nước ngoài, chắc là sớm đoán sẽ ngày nên chuẩn , vì cần lo lắng, định chuyển nhượng cổ phần sang công ty mới, còn về nhà đầu tư thì..."

Yến Tu Chi xong dừng một chút, chuyển ánh mắt Phụng Dao và Lục Cảnh.

Phụng Dao và Lục Cảnh lập tức cảm thấy ví tiền của sắp giữ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-mang-anh-hau-ty-phu-bi-yeu-de-lam-cho-pha-san-roi/chuong-93-khong-phai-nguoi.html.]

Phụng Dao nuốt nước bọt, khó khăn hỏi một câu: "Nói , cần bao nhiêu tiền?"

Chủ yếu là đại phản diện thể kinh doanh công ty ?

Cô khá lo lắng đại phản diện sẽ tiêu sạch gia sản của cô, như thì lắm.

Yến Tu Chi Phụng Dao vẻ mặt tiếc tiền, nhịn khẽ: "Chuyện đó để chuyến nghỉ dưỡng , vội."

Trong phòng VIP của Lưu Bát Gia.

Lưu Bát Gia đất đau đớn lăn lộn, những cú đ.ấ.m đá của Phùng Tiêu Tiêu đó quả thực lấy mạng .

Lúc , thấy một đôi chân dài bước đến mặt , ngẩng đầu lên, là Chu Dật.

Chu Dật đưa tay đẩy đẩy chiếc kính gọng vàng, khẽ nhếch môi: "Có chuyện gì ? Chút chuyện cũng xong ? Hửm?"

Rõ ràng một lời nào cay nghiệt, nhưng khiến Lưu Bát Gia ngừng run rẩy.

Đặc biệt là nụ của Chu Dật, khiến cảm thấy lạnh lẽo thấu xương.

Anh là kẻ chỉ đạo Lưu Bát Gia tay với Phụng Tiêu Tiêu, còn cố tình để một khe cửa, Phụng Dao thấy Lưu Bát Gia một nhất định sẽ tay giúp đỡ Phụng Tiêu Tiêu.

Sau đó đợi cô phòng bao, mới cho đám vệ sĩ xông .

"Cô ... đàn ông bên cạnh cô , thật đấy, hành động đặc biệt nhanh, xem hơn chục vệ sĩ đều do một đánh ngã, hơn nữa còn đến một phút." Lưu Bát Gia giải thích.

"Không ?" Chu Dật khẽ nhướng mày, lặp ba chữ , như đang cân nhắc khả năng của chúng.

Lưu Bát Gia đất, gật đầu : " , là thật đấy, giơ tay hút tới, cả nhúc nhích ."

Chu Dật trầm ngâm một lát, Lưu Bát Gia ôn hòa : "Anh ?"

Câu của đầu cuối, khiến Lưu Bát Gia ngơ ngác.

"Chưa hiểu ? Anh ? Núi non, sông ngòi, bất kỳ nơi nào khác?" Chu Dật kiên nhẫn giải thích một nữa.

Lưu Bát Gia suy nghĩ kỹ lưỡng, vui vẻ : "Núi non sông ngòi chán lắm, thích ngắm cảnh, thích náo nhiệt, nơi đông thì ."

Chu Dật gật đầu, đại khái hiểu ý .

"Anh cho nghỉ phép, chơi vài ngày ?" Mặt Lưu Bát Gia tươi rói đến nỗi quên cả cơn đau .

Chu Dật khẽ hai tiếng, dịu dàng : " , cho nghỉ phép, thể nghỉ ngơi ."

Vừa dứt lời, Lưu Bát Gia chỉ cảm thấy một bóng đen lướt qua mắt, đó một cảm giác lạnh lẽo chạm giữa trán .

Chu Dật bước ngoài cửa, mặt cảm xúc với phía : "Tìm một nơi nhiều bia mộ nhất mà chôn , thích náo nhiệt."

Không ?

Nếu thật sự là như , thì chuyện Bùi Tu Viễn gặp tai nạn xe cũng thể giải thích .

Có lẽ là vệ sĩ bên cạnh Phụng Dao cứu .

cũng loại trừ khả năng Lưu Nguyên Minh, tên ngốc đó, vì sợ hãi mà dối bừa.

Trên thế giới yêu ma quỷ quái gì chứ?

Bốn ăn uống no nê, liền biển dạo.

Phụng Dao kéo đại phản diện cùng, để gian riêng tư cho Lục Cảnh và Phương Nịnh.

Màn đêm buông xuống, gió biển thổi.

"Trước đây khi rảnh rỗi thường gì?" Phụng Dao bãi cát, nghiêng đầu đại phản diện bên cạnh.

Mãi lâu , đáp Phụng Dao chỉ sự im lặng.

Lâu đến mức cô tưởng đại phản diện sẽ trả lời câu hỏi .

Cô nghĩ đại phản diện chắc chắn nhớ đến điều gì đó , định mở lời đổi chủ đề, bên cạnh vang lên giọng của đại phản diện.

"Không thời gian rảnh rỗi, lúc nhỏ ngày nào cũng bận chạy trốn, lớn lên ngày nào cũng bận báo thù."

Trên mặt Yến Tu Chi cảm xúc gì, nhưng trong ánh mắt là sự lạnh lẽo thể che giấu.

Loading...