“Ta?” Cố Vọng như   chuyện , ánh mắt  một  nữa dừng  mặt nàng,  như   , “Nếu ngươi  lựa chọn giúp bọn họ, còn quản đến sự sống c.h.ế.t của   gì?”
Sao  cứ như giận lẫy thế nhỉ.
“Bọn họ cứu ,   thể  yên mặc kệ bọn họ .” Khanh Linh buồn buồn giải thích, “Ta    quan tâm ngươi.”
“Cứu ngươi?” Cố Vọng  nhạo, “Nếu   bọn họ ngu xuẩn  tự , cho rằng  là  hùng cứu thế, ngươi cho rằng Tỏa Hồn trận  sẽ mở khóa  ?”
Tống Đoan rốt cục cũng vòng qua  mấy viên Phật châu đang cản đường,  tới cả giận : “Ngươi  ý gì?!”
Cố Vọng xoay , khinh thường liếc  Tiêu Nguyệt  mặt đất đang  bò dậy: “Là ai  dẫn nàng  tới đây,  cần  nhắc nhở ngươi ?”
Tống Đoan: “Chúng  rõ ràng là  nàng  dẫn chúng  đến cứu các ngươi! Ngươi còn   lòng  của  khác.”
“Cứu chúng ?” Khanh Linh sững sờ, nghi hoặc , “ chúng  lúc đó đang đồng cảm, nàng  căn bản   bản thể của chúng  là ai.”
Tống Đoan: “…”
“!!!”
Hắn đột nhiên phản ứng , đúng , Tiêu Nguyệt rõ ràng     là phàm nhân, cho dù  tìm cũng là tìm hai  phàm .
Vì   dẫn bọn họ đây để tìm?
“Chết tiệt!”
Tống Đoan nghĩ thông suốt xong, Cố Vọng tự  điểm dừng   nữa,  liếc  trận pháp : “Được ,   thì  ,  nhảm nhiều như   gì.”
“Ai   chứ?” Tống Đoan   khí phách, thiết nghĩ sự tình  là do bọn họ  , bèn  tự  giải quyết, “Hôm nay chúng  nhất định  thu phục  yêu nữ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/129.html.]
Nga
Cố Vọng tựa như   dự định của , Khanh Linh tạm thời kìm nén sự khó chịu  .
Nàng vẫn   Cố Vọng, cứng nhắc : “Ta ở cùng với ngươi.”
Ánh mắt của Cố Vọng   đổi,  đó nhướng mắt, ném viên Phật châu   trung: “Không cần.”
“Có hai sự lựa chọn.” Hắn duỗi hai cái ngón tay thon dài , ung dung thong thả đếm cho nàng , “Một, bây giờ  ngay, hai, tiếp tục ở  đây, chờ đến khi  Tỏa Hồn trận nuốt lấy.”
Cố Vọng nhếch môi: “Ta đếm ba tiếng.”
“Ba.”
“Hai.”
Khanh Linh  tại chỗ  nhúc nhích.
Cố Vọng  híp mắt .
Hắn đang  đếm tiếng cuối cùng, thì bên  Lâm Ngân Chi đột nhiên mở miệng: “Các ngươi  .”
Cổ Vũ Yên  xong  chút sửng sốt, lập tức  đầu : “Sư , ngươi  cái gì?”
Lâm Ngân Chi cụp mắt, ngưng tụ kiếm ý ở  thanh kiếm trong tay: “Lên  chờ .”
“Lâm , ngươi  mê sảng gì !” Tống Đoan  xong cũng  vui, “Chúng     thể để một  ngươi ở  đây!”
Tiêu Nguyệt cuối cùng cũng hít một  bò dậy, nàng  cắn răng, cất giọng khàn khàn : “Ai cũng đừng nghĩ đến việc !”
Nàng  giơ tay lên,  thể dần dần trở nên trong suốt.
Nếu vốn dĩ  thể của nàng  là x.á.c thịt, thì hiện tại  xem là một linh hồn thực sự, trận pháp bùa chú ở trong động vì sự  đổi  cũng đột nhiên bắt đầu di chuyển.