Khanh Linh nhanh chóng cân nhắc lợi và hại một  nữa, tạm thời  quan tâm đến chuyện bản   thể  phát hiện  , lập tức từ trong chuông bay .
Chân    ở nơi , thực lực chắc chắn sẽ  hạn chế, nhưng tạm thời vẫn  khả năng bảo vệ  Cố Vọng.
Trong chốc lát, Khanh Linh  bay tới  mặt Cố Vọng.
Trước khi kiếm của Lâm Ngân Chi tập kích tới đây, nàng vận dụng tất cả linh lực, triệu tập   bộ quỷ khí, quấn quanh mũi kiếm của Lâm Ngân Chi.
Nga
Kiếm  nháy mắt  nghiêng lệch , thế nhưng kiếm ý bén nhọn ở   kiếm  đ.â.m xuyên qua nàng.
Biến cố bất thình lình xảy  khiến cho cả hai  Cố Vọng và Lâm Ngân Chi đều sửng sốt.
Điều  cũng  cho  thể hư ảo của Khanh Linh   lộ rõ.
Kiếm của Lâm Ngân Chi nháy mắt thu về, nhưng thế  quá mạnh, bản  y cũng  phản phệ, lùi về phía  mấy bước, khóe miệng chảy m.á.u.
Y cau mày  Khanh Linh ở trong hư .
Sắc mặt Cố Vọng càng thêm đáng sợ,  đưa tay   giữ chặt nàng, nhưng  chụp hụt   , tay  xuyên qua cơ thể nàng.
Làm   thể chụp   thể thần hồn hư ảo của Khanh Linh.
“Tốt lắm!” Cố Vọng cắn răng: “Khanh Linh, ngươi cứ như  vội vã  tìm ch.ế.t !”
Nàng  chút sửng sốt, ý của  là   để cho nàng ch.ế.t ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/135.html.]
“Ngươi  thể ch.ế.t .” Có ẩn tình, Khanh Linh im lặng, nghiêm túc : “Ta   ,  bảo vệ cho ngươi.”
Cố Vọng  nàng, bỗng nhiên rũ mắt, phá lên .
Hắn : “Ta  cần.”
Nàng  lên tiếng,  cần   cũng   do , đây là quyết định của nàng, còn  tới lúc  cần.
Nàng đang nghĩ cách khiến cho Cố Vọng rời khỏi nơi , chợt  thấy  tiếng  từ  đỉnh đầu truyền tới, là giọng của Cổ Vũ Yên: “Vô Khuynh trưởng lão, bọn họ ở ngay phía .”
Cùng lúc đó, trong tay Cố Vọng nháy mắt ném  mấy viên Phật châu, lấp kín trận nhãn của Tỏa Hồn trận.
Ngay  đó,  vô  Phật quang từ cửa động rơi xuống, cùng  theo xuống chính là đám  Vô Khuynh trưởng lão.
Hoài Thành xuất hiện chú thuật,  c.h.ế.t nhiều  như , phần lớn  tu Phật ở Vô Trần Sơn đều chạy tới đây để siêu độ cho linh hồn.
Tỏa Hồn trận tạm thời  áp chế, trạng thái của   vẫn còn .
Cổ Vũ Yên lập tức chạy về phía Lâm Ngân Chi, sắc mặt khó coi: “Sư , bây giờ  sẽ đưa   ngoài.”
Vô Khuynh trưởng lão liếc mắt  Cố Vọng một chút,   tới cái chuông đang vây nhốt Tiêu Nguyệt.
Ông  giơ tay lên, cái chuông  lập tức rơi  trong tay ông ,  ông  bỏ  trong một cái hộp.
Cùng lúc đó, trận pháp ở trong động nháy mắt tiêu tán, một  nữa chìm  bóng tối.