Bốn phía xung quanh Đầm U Trạch  bộ đều là rừng rậm, mặt đất nhiều nơi đều là đầm lầy, vì  xe ngựa  đến bên ngoài Đầm U Trạch  thể tiếp tục tiến ,   đành  cùng xuống  bộ.
Tống Đoan    nhắc nhở: “Mọi  cẩn thận một chút, Huyễn Linh Xà thông thạo ẩn , nọc độc của nó cũng  thể khiến cho    ảo giác,  cắn trúng ắt  chịu tội.”
Một cái Đinh U Trạch to như , liếc mắt  qua    thể  thấy đầu, huống chi những rừng rậm  còn che khuất tầm mắt, cơ bản  phân biệt  là nên  .
Nga
“Đệ tử trong môn tới đây hái thuốc bình thường đều ở phạm vi bên ngoài,  ai tiến  bên trong.” Tống Đoan : “Hang ổ của Huyễn Linh Xà hơn phân nửa đều  ở nơi sâu nhất giữa Đinh U Trạch.”
Mặc dù Tống Đoan  quen với địa hình nơi , nhưng    Huyễn Linh Xà ở , chỉ  thể dẫn theo   tránh những đường cong ngoằn ngoèo bên ngoài.
Khanh Linh nhớ tới lúc  khi ở Thần Cảnh Kim Uyên, Tiểu Kim Uyên  thể trong thời gian ngắn tìm  chỗ của Cố Vọng,      thể  ?
Nàng cúi đầu hỏi: “Ngươi  cách gì ?”
Mặc dù Tiểu Kim Uyên  thích Cố Vọng nhưng cũng phân rõ nặng nhẹ, nó từ trong n.g.ự.c Khanh Linh nhảy xuống: “Có.”
Dứt lời, nó lập tức duỗi tay , tay nhỏ nháy mắt biến thành một nhánh cây, nhẹ nhàng chạm  lá cây cỏ bên cạnh, hỏi: “Biết Huyễn Linh Xà ở  ?”
Tống Đoan trưng  một cái biểu cảm  trải việc đời, mừng rỡ : “Kim Uyên  mà  thể  chuyện với thực vật  ?”
Tiểu Kim Uyên là Thần Mộc,  cảm ứng với hết thảy thực vật, nó ưỡn ngực: “Đương nhiên , chúng  cứ tạm thời chờ xem.”
Thế là Tống Đoan dứt khoát  xổm  xuống: “Vậy ngươi  thể hỏi bọn nó một chút, chỗ nào  rễ cây Minh Thần ?”
Hai  bắt đầu hứng trí bừng bừng bắt đầu thảo luận ở   linh dược.
Cổ Vũ Yên  đầu , thấy sư  chìa tay  ngắt một cái lá cây xuống, rũ mắt ngắm nghía, cũng   đang  cái gì: “Sư  đang nghĩ gì ?”
Nghe thấy tiếng động, Khanh Linh cũng  sang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/187.html.]
Cố Vọng thản nhiên : “Không  gì.”
Cổ Vũ Yên nhận  câu trả lời  ngoài dự đoán, sẵn tiện : “Sư ,   chuyện   với .”
Cố Vọng: “Nói .”
“Người ngày   cứu giúp tên là Vô Kỳ.” Cổ Vũ Yên : “Hôm qua  và Tống Đoan   gặp ,   hồi phục  . Nghe  cha  của   chết, bây giờ  nơi nương tựa.
Muội thấy  cũng  chút căn cốt,  là đợi  khi chúng  từ Đinh U Trạch trở về cũng dẫn  theo về Vân Cửu Phong .”
Bọn họ  chuyện cũng  tránh ai, Khanh Linh cũng  rõ những lời .
Thiếu niên  là con trai của Tiêu Nguyệt, Cổ Vũ yên  thu nhận   môn phái ?
 Cố Vọng cũng   Lâm Ngân Chi thật, loại vấn đề    chủ   ?
Cố Vọng  xong lời của Cổ Vũ Yên, thoạt  cũng   quá nhiều phản ứng.
Hắn thả ngón tay , lá cây ở đầu ngón tay rơi xuống đất, giọng  cùng lúc vang lên: “Hắn là con trai của Tiêu Nguyệt.”
Lời   , sắc mặt Cổ Vũ Yên lập tức  đổi, nàng  ngạc nhiên: “Sư   ?”
Khanh Linh cũng  ngờ Cố Vọng sẽ   chuyện , chỉ  nàng và Cố Vọng mới  “đồng cảm” mà thôi.
Cố Vọng cũng   kiên nhẫn lặp   nữa cho Cổ Vũ Yên, chỉ hỏi: “Còn  thu nhận nữa ?”
Cổ Vũ Yên vẫn  kịp tiếp thu sự thật từ trong chuyện : “Sư  là từ   ?”
Cố Vọng  trả lời.