Khanh Linh nhìn kiếm trong tay Cố Vọng  run lên, vừa nhìn đã biết là đang kích động, nàng nhỏ giọng nói: “Không thể lấy cứng đối cứng được.”
Cố Vọng ừ một tiếng, trong chớp mắt giơ kiếm lên, kiếm ý bộc phát, mạnh mẽ bổ  một đạo kiếm quang về phía , kiếm quang  soi sáng đường , tiếng bầy sói xung quanh cũng vì một kiếm này mà ̣m thời bị áp chế.
Hắn lời ít ý nhiều: “Đi.”
Lần này đổi lại là Tống Đoan cõng người  ở phía trước, Khanh Linh thì  ở phía .
Bọn họ mới vừa  được vài bước, trong rừng đột nhiên truyền đến tiếng sáo xa xăm.
Nga
Tiếng sáo du dương làm cho tất cả mọi người ở đây trong nháy mắt hốt hoảng, bầy sói này lại giống như  được chỉ thị, đột nhiên bắt đầu nóng nảy.
Mặt mày Cố Vọng phút chốc trầm xuống, hắn tập trung tinh thần vào một chỗ nào đó ở bên trong bóng tối, kiếm trong tay cũng điên cuồng rung động.
Khanh Linh  Cố Vọng thốt  một câu: “Rất .”
Tống Đoan hỏi: “Đây là tiếng gì vậy?”
Là U Minh Sáo.
Khanh Linh nhớ rất rõ, chỉ có mẹ của Cố Vọng mới thổi được U Minh Sáo, nhưng lúc này Cố Vọng vẫn đang dùng  thể của Lâm Ngân Chi,  phải bà  muốn bắt Cố Vọng ư? Vì  lại muốn xuống tay với Lâm Ngân Chi?
Không thể quan tâm được nhiều như vậy, nếu là mẹ của Cố Vọng tự mình đến đây thì chuyện này sẽ rất khó nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/216.html.]
Khanh Linh tiến lên phía trước một bước chắn ở đằng trước Cố Vọng, xung quanh bốc lên một vòng quỷ vụ(1) màu đen, ̣m thời cản lại tầm mắt bầy sói, tiếp đó nàng nói: “Các ngươi  trước .”
(1)Quỷ vụ: sương mù của quỷ.
Trước đó có kiếm ý ban nãy của Cố Vọng cho nên hơn phân nửa bầy sói đều tụ tập ở  lưng, nàng ngăn lại là được rồi.
Trong kịch bản bởi vì Cố Vọng bị bắt , ở trong Ma Giới phải chịu  ít đau khổ mới có thể trốn  được, cũng bởi vì một lần này, hắn gần như đã là trạng thái nửa nhập ma, nàng sẽ  để cho hắn bị bắt .
Tống Đoan đang cõng Cổ Vũ Yên, chỉ có thể lo lắng suông: “Sao chúng  có thể bỏ cô ở lại chỗ này được, người nọ đến cùng là ai?”
Cố Vọng chặn ngang kéo cổ tay Khanh Linh lại, rũ mắt nhìn nàng: “Chúng   ?”
Con ngươi đen láy của hắn dần trở nên nặng nề, chậm ̃i hỏi: “Ngươi có biết người tới là ai ?”
Là mẫu  ngươi.
Khanh Linh  trả lời, chỉ nói: “Ta có thể ngăn cản  một hồi, các ngươi  , vào buổi tối ai cũng  bắt được .”
Lời nàng  là thật, sân nhà của Quỷ tu là vào buổi tối, chỉ cần nàng muốn ẩn nấp, người bình thường khó mà tìm  được nàng.
“Tống Đoan.” Cố Vọng   nàng nhiều lời, dùng một tay ném Khanh Linh  phía : “Đưa các nàng  .”
Tống Đoan cũng  muốn bỏ ai lại, vừa ̣nh nói  sẽ lưu lại, nhưng Cố Vọng đã cầm kiếm xông vào bóng tối, bầy sói  rõ ̀ng là nhằm vào hắn, cũng theo phía  xông lên.
Tống Đoan: “Chúng …”