Khanh Linh  nghĩ nhiều như . Lâm Ngân Chi là nam chính, nếu như lúc  Cố Vọng và Lâm Ngân Chi đánh tới ngươi c.h.ế.t  sống,  thì chẳng  sẽ nhảy cóc  nhiều bước, sớm  hắc hóa ?
Cá mặn  cho phép!
Cổ Vũ Yên  tiếp: “Dù thế nào sư  cũng  cho  nhúng tay , nhưng  nào bọn họ cũng đánh tới mức lưỡng bại câu thương(*),   lẽ  từ đầu  nên đến… Này, ngươi  gì !”
(*)Lưỡng bại câu thương: ý chỉ đấu đá vô nghĩa, đấu xong cả hai đều  thương tổn, thiệt hại mà   lợi ích gì.
Khanh Linh  bước lên phía  nửa bước, đang tìm thời cơ thích hợp.
Cố Vọng và Lâm Ngân Chi, một  là nam chính, một  là trùm cuối phản diện hủy diệt thế giới. Cho dù là ai cũng   là đèn cạn dầu, nếu như nàng đột nhiên chen , khó tránh khỏi sẽ biến khéo thành vụng.
Cuối cùng, Phật châu của Cố Vọng kết thành một cái trận hình, va chạm với kiếm khí của Lâm Ngân Chi, cả hai đều  kình khí của đối phương đánh lui.
Nga
Khanh Linh lập tức thả quỷ khí .
Quỷ khí  thể  cho đối phương mất  tầm  trong thời gian ngắn. Nàng nhân cơ hội chạy tới bên  Cố Vọng, đè tay  , tìm một cái cớ phù hợp: “Vết thương  tay ngươi còn  lành .”
Cố Vọng trở tay bắt lấy tay của nàng, khí lực  tựa như  bóp nát cổ tay của nàng  .
Khanh Linh nhạy bén   màu đỏ trong con ngươi  càng lúc càng đậm,   chịu  ít vết thương, rũ mắt  nàng, sát ý trong mắt  một  nữa dâng trào, giọng điệu rét lạnh: “Lại là ngươi.”
Khanh Linh thở dài: “Là .”
Ta cũng   , ai bảo các ngươi   theo kịch bản chứ!
Như   cho    khó xử lý.
Khanh Linh giãy giụa vùng vẫy, nhưng quỷ khí  mê hoặc   bao lâu, nàng quyết định nên đưa  rời  : “Đi theo .”
Cố Vọng  trả lời, lòng bàn tay còn  lập tức dịch chuyển, đánh  ngoài nhắm về một hướng khác, bên  phát  một tiếng: “A!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/22.html.]
Mắt thấy quỷ khí sắp sửa tiêu tán, đầu ngón tay Khanh Linh khẽ động, quỷ khí cuốn lấy tay của Cố Vọng.
Lệ khí giữa hai đầu lông mày Cố Vọng càng lúc càng nặng, nốt chu sa  đỏ tới kinh . Hắn   còn kiên nhẫn, Phật châu lập tức đánh về phía Khanh Linh.
Lúc   mặt đất đột nhiên bốc lên  nhiều quỷ ảnh.
Không thể đụng nam chính, cô đành  nhỏ giọng dặn dò quỷ ảnh: “Chặn bọn họ !”
Tất cả quỷ ảnh tới tấp xông về phía nam chính,  , Cố Vọng rũ mắt  cô, mặc dù lệ khí vẫn còn  tán nhưng động tác  ngừng .
“Trên  ngươi  thương tích.” Cô : “Không thể đánh tiếp nữa.”
Huyết mạch Ma Tộc   Cố Vọng  lúc  càng suy yếu thì d.a.o động phập phồng ở trong lòng càng lớn,  càng dễ dàng sinh  d.a.o động hơn, điều    cho .
Nói xong, Khanh Linh nhận  Cố Vọng  dừng động tác .
Nàng khẽ thở phào nhẹ nhõm, kéo Cố Vọng  tới cửa  Cấm, vội vàng biến mất.
Quỷ khí tiêu tán, ở tại chỗ chỉ còn  mười quỷ ảnh, Lâm Ngân Chi còn  tiến  gần nhưng Cổ Vũ Yên thì  dám.
Mắt thấy Quỷ Chủ  , quỷ ảnh cũng từ từ biến mất.
Cổ Vũ Yên thấy Khanh Linh và Cố Vọng đều biến mất, khẽ nhíu mày: “Bọn họ là cùng một bọn.”
Kiếm trong tay Lâm Ngân Chi  vang lên, một kích cuối cùng  của Cố Vọng  khiến cho y  thương  nặng. Y  về hướng mà Khanh Linh và Cố Vọng biến mất,   tiếng nào.
Cổ Vũ Yên  lo lắng: “Sư .”
Lâm Ngân Chi thu hồi kiếm: “Không  việc gì.”
“Biết     chứ?”
Cổ Vũ Yên gật đầu. Bấy giờ Lâm Ngân Chi mới chậm rãi khép mắt.