Nét mặt Lâm Ngân Chi  trầm xuống, vừa ̣nh nói gì đó, đột nhiên có một giọng nữ truyền tới: “Khố Di,  phải sai ngươi  dẫn Tiểu công tử tới đây ?”
Khanh Linh  được giọng nói này, lập tức cảm giác bản  như  người  lôi kéo.
Thanh Tả nói vào tai nàng: “Là Thiếu chủ,  thôi.”
Mắt thấy cửa cung sắp sửa mở , Khanh Linh ngẫm nghĩ, vẫn nên quấn một sợi quỷ khí quanh người Lâm Ngân Chi, quỷ khí  vừa chạm vào y lập tức biến mất.
Khanh Linh nhanh chóng nói: “Gặp lại .”
Nàng nói xong thì lập tức giảm cảm giác tồn ̣i của bản  thấp xuống, theo Thanh Tả cấp tốc rời .
Lâm Ngân Chi nhìn vạt áo của mình, lại nhìn sang bóng lưng gấp rút rời  của Khanh Linh, u ám tụ lại trong mắt.
Mà Khanh Linh  theo Thanh Tả  khỏi cửa cung, lập tức gỡ tay mình  khỏi tay hắn , tiếp theo chỉ trong một cái chớp mắt, quỷ khí lập tức quấn quanh cổ Thanh Tả.
Biến cố này chỉ xảy  trong khoảnh khắc, Thanh Tả  dừng lại,  đó cười khẽ một tiếng: “Khanh Linh cô nương có ý gì?”
Khanh Linh: “Dẫn   tìm Cố Vọng.”
Tính tình của Thanh Tả ngược lại rất tốt: “Bây giờ đại công tử  tiện gặp khách.”
Khanh Linh  lên tiếng, nhưng quỷ khí lại dùng tốc độ nhanh hơn cuốn lấy hắn .
Thanh Tả  hít thở  thông, hắn  ho nhẹ một tiếng, ý cười càng đậm: “Đây là đang muốn gi.ế.t  ?”
Khanh Linh đương nhiên sẽ  gi.ế.t hắn  thật, bên cạnh Cố vọng  có người nào, tên này lại có quan hệ  với hắn ở hậu kỳ, có thể giữ được nàng sẽ giữ.
Nếu  chờ nàng  rồi, với cái miệng  của Cố Vọng,  phải sẽ trở thành một người cô đơn lẻ bóng .
Khanh Linh cũng đang ̣nh thương lượng với hắn : “Ngươi chỉ cần nói cho  biết hắn ở  là được rồi.”
Một tay nàng dẫn dắt quỷ khí, ngửa đầu, ánh mắt rất là kiên ̣nh.
Thanh Tả rũ mắt nhìn nàng: “Hắn cũng đang  gặp mặt Thiếu chủ giống như Tiểu công tử, cô nương đã nghĩ thông suốt  thì lúc   nên .”
Gặp mặt thì cần phải khiến cho người  nửa sống nửa ch.ế.t à?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/231.html.]
Khanh Linh  tin: “Ngươi xác ̣nh là giống  ?”
Thanh Tả: “Đây là ý gì?”
Khanh Linh: “Nếu như là giống , vì  lần nào các ngươi phái người  cũng đều  tay với hắn?”
Thanh Tả  khựng lại.
Nga
Lúc này lâm Ngân Chi đã đến, Khanh Linh  biết nếu tiếp tục chậm trễ nữa thì có thể thành công cứu được hắn  , cho nên  nóng nảy: “Rốt cuộc là các ngươi nhốt hắn ở ?”
Ánh  của Thanh Tả hạ xuống, mắt  híp lại: “Cô nương xác ̣nh muốn gặp hắn?”
Khanh Linh gật đầu.
Thanh Tả nghiêng đầu, nói: “Được.”
“Ta có thể dẫn cô nương  gặp hắn.” Hắn  chỉ ngừng lại trong chớp mắt rồi nói tiếp: “ có một yêu cầu.”
Khanh Linh: “?”
“Nếu  dẫn cô nương  mà bị Thiếu chủ của Ma chủ phát hiện, vậy thì  thể gánh vác nổi .” Thanh Tả thở dài: “Mạo hiểm lớn như vậy lại  được lợi lộc gì hết, có đúng ?”
Có thể   tay thì sẽ   tay.
Khanh Linh cân nhắc một hồi,  đồng ý ngay mà chỉ nói: “Ta có tiền.”
Thanh Tả: “…”
Khanh Linh: “Ta có rất nhiều tiền, ngươi nói , muốn bao nhiêu.”
Thanh Tả cười khẽ một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu: “Ta  cần tiền, đương nhiên,  cũng sẽ để cho cô nương lựa chọn.”
Bởi vì Khanh Linh cũng  có ý ̣nh  tay gi.ế.t người, Thanh Tả vừa nhấc tay đã bóp nát quỷ khí của nàng, hắn  từ từ nói: “Cô nương phải đánh thắng được .”
“Nếu như  thua thì sẽ dẫn cô nương  tìm hắn, còn giúp cô nương đưa hắn  ngoài.” Thanh Tả nói: “Nếu cô nương thua thì cô nương phải ở lại Ma Giới, ở trong này  theo giúp  một tháng,  hả?”
Tác giả: Khanh- tổng tài -Linh:Ngươi  bao nhiêu?