Trong bóng tối, cặp mắt đỏ của Cố Vọng khóa chặt lấy nàng, phát hiện cằm nàng  bóp đến mức  đỏ lên,  mới  giảm bớt khí lực, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng cọ cọ.
Cố Vọng dịu giọng hỏi : “Ngươi   theo kiểu nào?”
Câu hỏi  quái gở thật đấy, Khanh Linh đáp: “Đương nhiên là  thứ đều .”
Cố Vọng do dự lên tiếng: “Có lẽ là .”
Có lẽ?
Tay  còn sờ lên cằm nàng thăm dò, Khanh Linh  ngẩng cằm,  ý tránh né,  khi   kết quả đành  khẽ cau mày: “Đừng chạm  .”
Động tác của Cố Vọng  dừng , trầm giọng : “Ngươi vì  mà ngay cả linh hồn cũng  thể từ bỏ,     cho  chạm ?”
Khanh Linh mím môi: “Cái   giống.”
Cố Vọng bám riết  buông: “Không giống chỗ nào?”
Cố Vọng  nàng cắn cánh môi đỏ thẫm,  rời ngón tay , chợt thấy ma khí đang quấn quanh đầu ngón tay,   sắc mặt Khanh Linh ở  lòng đất nơi  trắng đến phát sáng.
Ánh sáng đỏ trong đồng tử Cố Vọng càng lúc càng trầm xuống.
Ngay lúc    nghĩ, đôi mắt  của Khanh Linh giống như bạch ngọc, nếu như thật sự nhiễm  ma khí đen tối  sạch sẽ,  theo  cùng  trầm luân,  sẽ trở thành dạng gì?
Cố Vọng nghĩ như , khí lực ngược  tăng lên, ý  nơi khóe miệng ngày càng trở nên quỷ dị lóa mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/244.html.]
Chỉ tiếc Khanh Linh   lấy  mặt nạ, cái gì cũng   thấy.
Ý niệm trong đầu lũ lượt kéo đến,   ép xuống cũng  ép .
Không  nàng cũng  đồng ý dâng hồn phách của  để cứu   ? Đã  cái   gì mà  thể?
Một tay Cố Vọng vẫn đang nắm lấy cổ tay Khanh Linh, ánh mắt  rời xuống, chỉ cần cắn thêm  nữa, m.á.u sẽ nhỏ xuống, nhỏ lên  Xích Trói Hồn.
Mà nàng thì sẽ  chôn ở chỗ , ngâm trong Hắc Thủy Trì do hàng nghìn hàng vạn dục vọng ma quỷ hợp  tạo thành, thống khổ giãy giụa, tiếp tục trả giá bằng hồn phách của chính .
Nàng cũng sẽ giống như , trở thành ác quỷ  chân Tam Giới Sơn khiến cho   sợ hãi.
Hắn  từng  ngàn vạn thế nhân   đếm xuể kiêng kỵ lẫn căm hận, dựa  cái gì  chỉ  một  , tại     ai ở bên cạnh ? Khanh Linh tình nguyện mà.
Sau khi Cố Vọng hỏi xong, một hồi lâu vẫn  lên tiếng.
Khanh Linh  thể cảm nhận   thở   một  nữa phả lên  cổ tay , nàng khẽ giật tay, giọng điệu bình tĩnh: “Ta là vì cứu ngươi.”
Nga
Hơi thở Cố Vọng  dừng , đồng tử màu đỏ hiếm khi  thêm một chút mờ mịt, những đoạn ngắn vụn vặt  màu m.á.u và gi.ế.t chóc bao phủ trong đầu hiếm khi thanh tỉnh trong nháy mắt.
Những mảnh vỡ rườm rà  cuối cùng cũng dừng   đôi con ngươi đơn thuần sạch sẽ.
Hắn lặp  một  nữa: “Cứu  ?”
Còn   tới cứu  ?