Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lâm Ngân Chi nhìn người bị ác linh cuốn theo phóng tới chỗ Ninh Chiêu, y nắm chặt kiếm của mình, im lặng  lên tiếng.
Cố Vọng dường như đã nhìn  tâm trạng của y, bỗng nhiên nghiêng đầu sang chỗ khác: “Đừng hòng xoay chuyển suy nghĩ của nàng.”
Ninh Chiêu thoạt nhìn vẫn  có ý ̣nh buông tha cho bọn họ, vẫn cứ dây dưa  ngừng, Khanh Linh  ̣nh tốn thời gian với bà , nàng lao đến  sự bao bọc của ác linh.
Những ác linh  hệt như sợi tinh mịn gắt gao cuốn chặt lấy Ninh Chiêu, khiến cho bà   thể nhúc nhích được.
Hai người Khố Di cũng  có cách nào tới gần.
Ninh Chiêu nghiến răng nghiến lợi : “Ngươi dám ở Ma Giới này đụng đến ?”
Nga
Khanh Linh lắc đầu: “Ta đây là đang phòng vệ chính đáng,  phải ngươi  tay trước ?”
“Thật đúng là ‘kẻ trộm còn cáo trạng ’.”
“Ngươi!”
“Quỷ chủ tội gì phải tức giận như thế.” Một giọng nói hùng hồn từ   trung truyền đến, giọng nói  có lực xuyên thấu rất mạnh, tâm thần mọi người đều thoáng rúng động: “Tiểu muội chỉ là tính tình  nóng nảy,  hiểu chuyện, cần gì phải làm to chuyện lên.”
Ánh mắt Ninh Chiêu  tỏa sáng: “Là Ma Chủ ca ca tới.”
Khanh Linh: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/273.html.]
Nàng thu tay lại, lui về  bờ ngước mắt nhìn người từ   trung đáp xuống, là một nam tử trung niên, cực kỳ khôi ngô tuấn tú.
Khác với Ma tu bình thường, người này ngay cả  mặt cũng có ma văn màu đỏ dậm, hai mắt đều là màu đỏ đậm.
Khanh Linh nhếch miệng, thành lòng đặt câu hỏi: “Đã lớn như vậy mà vẫn  hiểu chuyện ?”
Bầu  khí ngưng .
Mặt mày Khanh Linh dãn ,  mỉm cười, cho bọn họ bậc thang  xuống: “Cũng đúng, nữ nhân a, vẫn luôn mười ́m tuổi, tới chết cũng là thiếu nữ.”
Biểu cảm  mặt Ma chủ và Ninh Chiêu  hề dịu  chút nào, lại  tiểu nha đầu nọ thở dài nói: “Có điều Cố Vọng nhà chúng  lại  hiểu chuyện hơn, cũng  biết các ngươi bắt kẻ  hiểu chuyện như hắn tới nhốt ở chỗ này làm gì, đây còn  phải là bắt nạt con nít ?”
Mọi người: “…”
Trong sự yên tĩnh lạ thường ở chỗ này, chỉ có một mình Cố Vọng cười khẽ  tiếng.
Hắn  hề bận tâm đến tình huống hiện ̣i mà bật cười, cực kỳ  chừa mặt mũi cho người khác, ngược lại còn rất hào hứng: “A Linh nói rất đúng.”
Ma Chủ cũng  ngờ.
Hắn   từng gặp kẻ gọi là Quỷ chủ này, chỉ cho là người cùng niên kỷ như hắn  nên mới nói  những lời đó, bây giờ vừa gặp, lại chỉ là một nha đầu ngây ngô.
Hắn  đang ̣nh trả lại cho nàng một câu, nhưng thấy Ninh Chiêu vẫn đang bị ác linh vây quanh, mà phía  Ma Cung còn có  ít người của Tiên Môn lẫn Quỷ Giới, Ma Chủ đành phải miễn cưỡng nhịn xuống cơn giận này.