“Đương nhiên  phải.” Tống Đoan đáp: “Nghe Linh Sí nói muốn tới tìm ngươi,  lập tức dẫn theo  ít người đến, nhưng nhiều người hành động  tiện,  ̣m thời để cho bọn họ ở bên ngoài chờ lệnh.”
Khanh Linh lại nhìn về phía Linh Sí.
Linh Sí trả lời: “Người của Quỷ Giới  thích Ma Thành,  khi biết chủ tử  có việc gì đã lui  trước, cũng   vào.”
Ôi, một đám xã xúc.
Cổ Vũ Yên đã sớm chạy tới bên cạnh Lâm Ngân Chi, ánh mắt đỏ lên: “Sư ,    chứ?”
Khanh Linh vẫn luôn chú ý tới nàng , trước đó ở Đinh U Trạch Cổ Vũ Yên bị trúng ̀ thuật,  biết hiện ̣i đã khỏi .
Lâm Ngân Chi “ừm” một tiếng: “Không .”
Cổ Vũ Yên lau mắt, vô cùng hối hận nói: “Sư , chuyện ở Đinh U Trạch trước đó là do muội nhất thời  điều tra kỹ nên mới trúng kế, muội cũng  biết từ lúc nào lại bị người  khống chế.”
“Trở về muội nhất ̣nh sẽ  tới chỗ sư tôn lĩnh phạt!”
Lâm Ngân Chi im lặng, hiếm khi liếc mắt nhìn nàng  nhiều thêm một chút: “Được.”
Nghe thấy giọng nói này, Khanh Linh  nhịn  bắt đầu quan sát biểu cảm  mặt Lâm Ngân Chi, dứt khoát vậy ?
Không đúng, lúc đó  phải là Cố Vọng đang ở trong cơ thể của Lâm Ngân Chi ? Lâm Ngân Chi  biết gì cả, vì  lại còn đồng ý?
Cố Vũ Yên  khựng lại, dường như  lường  được sư  sẽ đồng ý nhanh như vậy, nhưng nàng  vẫn nhanh chóng cúi đầu: “Sư   giận muội là được.”
Khanh Linh lặng lẽ  đầu hỏi Cố Vọng: “Sao hắn lại biết?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/276.html.]
Sợ bị người khác  được, nàng gần như chỉ phát   thở.
Từ nãy đến giờ Cố Vọng vẫn lười biếng dựa vào vai nàng,  thấy  rõ ràng.
Khoảng cách gần như vậy, hắn thậm chí còn có thể đếm được lông mi Tiểu Quỷ Chủ có bao nhiêu sợi, cong môi đáp: “Ta nói cho hắn biết.”
Khanh Linh càng giật mình hơn: “Các ngươi gặp  khi nào?”
Hơn nữa, một trong số những người trực tiếp  cùng Lâm Ngân Chi  phải là nàng ?
Mắt nàng bỗng nhiên trợn to, trong lòng Cố Vọng thấy ngứa ngáy, cuối cùng thò tay khảy nhẹ lông mi của nàng: “Truyền âm, hoặc là cách khác, luôn có rất nhiều cách mà đúng ?”
 cách này dùng cho hai người bọn họ cực kỳ  hợp.
Khanh Linh suy nghĩ cả buổi cũng  nghĩ  được đầu mối gì.
Nơi này chỉ có một mình Tống Đoan cho rằng mọi người bây giờ đã hòa thuận làm bằng hữu tốt.
Nga
Tống Đoan thấy tất cả mọi người đã an toàn  , mới lên tiếng nói: “Chỗ này  phải nơi tốt để nói chuyện, chúng   trước.”
Tống Đoan nói xong lại nhìn về phía Cố Vọng: “Cố  bị làm  vậy?”
Sao hắn cứ dính  người Khanh Linh thế?
Khanh Linh nhớ  Tống Đoan là một Y Tu, lập tức đẩy Cố Vọng  khỏi bả vai mình: “Hình như hắn bị thương rồi, Tống Đoan, ngươi đến xem thử thế nào.”
Cố Vọng: “…”
Trong mắt hắn nhiều thêm một chút nguy hiểm.