Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Bàn tay Cố Vọng đang đặt bên má nàng buông xuống, dừng ở bên hông: “Hỏi thử chẳng phải sẽ biết .”
Nói xong, hắn lập tức ôm nàng , xuất hiện từ đằng  cây cổ thụ  lập tức đáp xuống mặt đất.
Khanh Linh nhìn dáng vẻ trợn mắt há hốc mồm của hai người trước mặt, có nhiều lời muốn nói nhưng lại  biết phải nói thế nào: Vậy lúc nãy ngươi còn lén lút đứng ở đó  gì, chơi vui  ?
Sau khi Cổ Vũ Yên nhìn thấy Cố Vọng, ý cười dịu dàng  mặt lập tức  đổi: “Cố… Cố Vọng?”
Nga
Cố Vọng lười biếng nhăn mày,  lên tiếng.
Không thể  nói, thái độ này lúc nào cũng khiến người  có một cảm giác như  tính   việc, thường gọi là nắm bắt tâm lý con người.
Cổ Vũ Yên rũ mắt, nhỏ giọng nói: “Chuyện ở Đinh U Trạch, chắc  lẽ ngươi cũng đã biết rồi. Ta xin lỗi,  về Vân Cửu Phong sẽ lĩnh phạt.”
“Người ngươi xin lỗi là , vì  còn phải  về Vân Cửu Phong lĩnh phạt?” Cố Vọng  vậy bật cười: “Vân Cửu Phong làm gì có quan hệ với ?”
Cố Vũ Yên ngây người,  hiểu được ý của hắn.
Cố Vọng  như  nhìn thấy nét mặt của nàng , nói tiếp: “Nếu  phạt cũng nên là  phạt mới đúng, đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/285.html.]
Khanh Linh: Không hổ là Cố Vọng, đạo lý  lắm, vậy mà lại khiến cho người   cách nào phản bác được.
Cố Vũ Yên thở dài một , giống như đưa  quyết ̣nh gì đó: “Ngươi nói đúng, chuyện  làm sai đương nhiên sẽ  từ chối. Ngươi cần  làm gì cứ nói .”
Cố Vọng  vẻ nghiêm túc suy nghĩ một hồi,  đó đưa  câu trả lời, gật đầu nói: “Những chuyện ngươi đã làm với , làm  một lần nữa với Lâm Ngân Chi là được.”
“Cái gì?”
Cố Vọng cười nói: “Muốn khiến  ch.ế.t, chi bằng cũng cho hắn nếm thử mùi vị này một chút .”
Đôi mắt xinh đẹp của Cổ Vũ Yên bỗng dưng trợn tròn, giận  kìm được nói: “Ngươi đừng mơ tưởng!”
Cố Vọng chậc một tiếng: “Ngay cả chuyện này mà cũng làm  được,  có thành ý gì cả, đừng có giả mù sa mưa.”
Vô Kỳ từ đầu đến cuối  hề lên tiếng đột nhiên đứng lên, giữ chặt sư phụ của hắn lại: “Tiên trưởng, ngài  nên làm người khác khó xử như vậy.”
“Khó xử à?” Cố Vọng đưa tay chỉ vào Cổ Vũ Yên đang tức giận đến phát run: “Vị sư phụ này của ngươi chính là muốn  ch.ế.t.”
“Thế này , nếu các ngươi  muốn đụng tới Lâm Ngân Chi, vậy thì nhẫn tâm với bản  mình một chút .”
Lúc Cố Vọng nói  lời này, cảm xúc nơi đáy mắt lại nhiều hơn chút hưng phấn: “Để  gi.ế.t ngươi nhé.”