Cố Vọng áp chế cảm xúc ngửi thử một cái, đúng là mùi trà nhàn nhạt, lại càng  thích: “Là cái này à?”
Khanh Linh vốn ̣nh gợi ý cho hắn, nhưng lúc này nhìn thấy dáng vẻ khó chịu của hắn, vẫn nên bỏ .
Lúc trước khi ở Đinh U Trạch hắn còn tức giận hỏi cô Mạt Trà là ai, bây giờ muốn giải thích thì hắn lại  chịu .
Khanh Linh  đầu, tiếp tục xếp hàng, đợi một hồi lâu cuối cùng cũng tới lượt nàng.
Chỉ nhìn lướt qua nàng  thấy được kẹo Mạt Trà màu xanh biếc ở trong góc khuất bên , nàng vừa ngửi thử đã quả quyết lên tiếng: “Ta muốn thứ này, bao hết.”
Tiểu Ma tu đứng ở quầy  vậy, lập tức ngước mắt lên nhìn nàng, vui vẻ  mặt: “Được , để  gói cái này lại cho ngài.”
Hắn  hỏi tiếp: “Ngài còn cần thứ gì khác nữa ?”
Khanh Linh lại chỉ thêm mấy món khác, bấy giờ mới cảm thấy hài lòng.
Nàng muốn trữ trong trong nhẫn trữ vật nhiều một chút,  này thèm sẽ lấy  ăn.
Gã sai vặt vừa đóng gói xong mấy món kẹo Mạt Trà , lại có một cái hộp mới đưa lên, đáy lòng Khanh Linh  rục rịch, nàng  nhịn được: “Mấy cái đó, cũng gói  .”
Cố Vọng: “…”
Gã sai vặt trở nên kích động, kỳ thực kẹo này về  cũng  có ai mua, bởi vì mọi người đều cảm thấy đắng.
Nga
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/291.html.]
Kẹo mà,  ngọt   mới thích.
Thế nhưng chưởng quầy lại  thích , mỗi ngày đều làm rất nhiều, đặt đầy ở chỗ này.
Cuối cùng cũng có người thích thứ này.
Gã sai vặt mừng rỡ hỏi: “Bọn  còn trữ hàng rất nhiều, cô nương có  nữa ?”
Có độc, nàng cơ bản  thể dừng lại được, lập tức gật đầu: “Muốn!”
Cố Vọng ở bên cạnh nhìn thấy, cũng  lên tiếng ngăn cản, hắn chỉ muốn nhìn thử xem  Mạt Trà này còn cái gì nữa.
Gã sai vặt lại gọi mấy người tới giúp đóng gói, lúc này có một nam nhân mặc y phục trắng từ trong quầy hàng bước : “Xảy  chuyện gì?”
Gã sai vặt vội vàng  qua nghênh đón, chỉ vào Khanh Linh đáp: “Chưởng quầy, vị cô nương đây rất thích kẹo này, nói muốn mua hết.”
Người nọ ngước mắt nhìn sang bên này, lúc nhìn thấy Khanh Linh thì đột nhiên ngẩn .
Cố Vọng nhanh chóng nhận  ánh nhìn chằm chằm của người nọ, oán khí nổi lên bốn phía quanh người hắn.
Hắn nghiêng người, bước một bước lên chắn  mặt Khanh Linh, cũng che khuất tầm nhìn của người nọ.
Nam nhân mặc áo trắng chống lại ánh nhìn  tốt của Cố Vọng, nhíu mày, nhưng chỉ một lát  đã tiến lên phía trước: “Cô nương thật sự thích kẹo Mạt Trà này à?”