Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Mặc dù  khi phản quân thành công, huyết mạch hoàng thất  đổi toàn bộ, cũng  đổi tên quốc gia,  đất lẫn thành trì này đã bị phản quân và Ma Tu san bằng, thành trì cũng đã xây mới lại.
Lúc này đúng là thời điểm phồn vinh hưng thịnh,  có thể là một mảnh hoang mạc được chứ.
“Không còn nữa.” Cố Vọng  lên tiếng, ngược lại giọng nam  tiếp lời, hắn  cười khổ một tiếng: “Chỉ cần  phải là nước Cam Lạc, vậy thì cái gì cũng  còn nữa.”
“Đều là ̣i ngươi!” Giọng nữ  sức trừng mắt nhìn Cố Vọng, lớn tiếng oán giận: “Nếu  phải ngươi, phụ hoàng sẽ  phải chết, Cam Lạc chúng  cũng sẽ  đến tình cảnh như bây giờ!”
“Ngươi đang nói gì vậy?” Khanh Linh nhìn qua, nhíu mày phản bác: “Lúc đó Cố Vọng chỉ mới bảy tuổi.”
Mi mắt Cố Vọng khẽ nhúc nhích, lẳng lặng nhìn về phía Khanh Linh,  đó  rũ mắt xuống che khuất thần thái nơi đáy mắt.
“Bảy tuổi?” Giọng nữ cười lạnh: “Cho dù ba tuổi thì hắn cũng là ác quỷ, hắn sinh  chính là để làm ác quỷ.”
Cố Vọng bên cạnh  nói tiếng nào, Khanh Linh  nghiêng đầu, chỉ thấy hắn đang rũ mắt  biết suy nghĩ điều gì, biểu cảm cũng rất lãnh đạm.
Nga
Bị  đệ tỷ muội ngày xưa nói như vậy, cho dù là ai cũng sẽ  vui.
Khanh Linh liếc mắt  hiệu cho Linh Sí, Linh Sí lập tức hóa thành Hắc vụ, bay tới trước mặt người nọ.
Giọng nữ đè tiếng hét chói tai trong cổ họng xuống: “Ngươi  làm gì!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/364.html.]
Khanh Linh chớp mắt mấy cái, cực kỳ chân thành nói: “Ta mới là quỷ.”
“Cố Vọng là bằng hữu của .” Nàng nói: “Ngươi ở trước mặt  nói hắn sai,   vui, đương nhiên sẽ cho ngươi nhìn xem cái gì mới là quỷ thật sự.”
Người  lưng phát  một tiếng cười khẽ, Cố Vọng  về phía trước nửa bước: “A Linh thật tốt.”
Giọng nam nhíu mày nhìn Khanh Linh: “Ngươi  phải Quỷ tu bình thường?”
“Muốn nói bình thường thì chính là bình thường.” Khanh Linh rất khiêm tốn, dù   phận của  cũng  có gì  để khoe ở trong , mà  nọ cũng  phải Cảnh Quỷ.
“ các ngươi cũng  thể ức hiếp bằng hữu của .” Khanh Linh dịu giọng khuyên bảo: “Ta mà nổi giận sẽ rất đáng sợ.”
“…”
Cố Vọng cười càng vui vẻ hơn, hùa theo gật đầu: “Rất đáng sợ đó.”
Khanh Linh nhìn kẻ trước mặt này, nếu như có cùng quan hệ huyết thống với Cố Vọng, vậy thì ban đầu bọn họ  lẽ cũng  phải là dáng vẻ này.
Hơn nữa có thể sống lâu như vậy, nhất định cũng  phải là người bình thường.
Dựa theo lời Cố Vọng nói, cảnh này là lần đầu tiên mở , vậy tại  lại gọi là “đã trở lại”?