Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Vọng  nói như thế,  chút hào hứng  qua, từ  cao nhìn xuống hắn : “Ngươi  ai nói vậy?”
Tam công chúa hùng hổ : “Ngươi quan tâm làm gì! Khi còn bé  là ma, lớn lên cũng vậy! Ngươi cũng nên chết ở trong chiến loạn  cùng với Thất đệ!”
Con ngươi của Cố Vọng trở nên rét lạnh, lệ khí quanh người bỗng dưng bùng phát: “Ngươi nói cái gì?”
Tam công chúa lập tức rụt lại  lưng ca ca của mình.
Tam hoàng tử lên tiếng: “Đã như vậy, muốn chém muốn gi.ế.t muốn róc thịt cứ tự nhiên, muốn làm gì cũng được.”
Khanh Linh đè cổ tay Cố Vọng , nói với bọn họ: “Không gi.ế.t ngươi.”
“Nếu các ngươi đã muốn đồng hành cùng cố quốc,  sẽ để cho các ngươi tiếp tục đồng hành.”
Nàng nhấc tay lên kết một cái Quỷ ấn ở mi tâm Tam hoàng tử và Tam công chúa.
Ánh sáng đỏ chợt lóe, hồn phách hai người đột nhiên tiêu thất.
Cố Vọng nhớ rõ khi còn ở Hoài Thành, Tiểu Quỷ Chủ ở trong trạng thái đồng cảm với Tiêu Nguyệt, khổ sở ngóng trông như vậy nhưng vẫn  hề nhúng tay quản tới chuyện gì.
Lúc này Khanh Linh ngược lại  tay, Cố Vọng   tò mò: “Ngươi đưa bọn họ   rồi?”
Khanh Linh bình tĩnh trả lời: “Ảo cảnh của bọn họ.”
Cố Vọng cảm thấy bất ngờ: “Chỗ đó lúc này chính là thành trống, tử khí quấn quanh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/389.html.]
Xem  Hồn Châu đã bị lấy , nếu  bọn họ cũng sẽ  mang theo dáng vẻ  xuất hiện ở đây.
Nga
Cho nên những hồn phách ở trong ảo cảnh đương nhiên cũng sẽ nương theo chú thuật tiêu ́n, những huyễn tượng tốt đẹp  đều sẽ biến mất, nơi đó sẽ là dáng vẻ chân thật nhất của hoàng cung Cam Lạc  năm đó.
“Bọn họ ép buộc cầm tù những hồn phách đó mấy trăm năm.” Khanh Linh nói: “Bây giờ cũng nên gieo gió gặt bão. Huống chi, trong lòng bọn họ đều là cố quốc.”
Nàng rũ mắt nhìn xuống: “Một khi đã như vậy, thế thì cứ ở lại nơi đó , có lẽ cũng  phải chuyện xấu.”
Cố Vọng nói: “ cũng  phải chuyện tốt.”
Quả đúng là như , bọn họ sẽ mãi mãi chịu đựng sự cô độc và tịch liêu, cả những chân tướng ̀n khốc  nữa.
Khanh Linh  lên tiếng.
Quỷ ấn của nàng cũng  phải là vĩnh viễn, chỉ là lâu như những hồn phách cung nhân này mà thôi.
Đến lúc đó, hai người này vẫn có thể lựa chọn   rời khỏi ảo cảnh  .
Chỉ cần rời  thì bọn họ cũng cùng  biến mất chung với ảo cảnh.
Nếu như  rời  thì đó cũng là do bọn họ lựa chọn.
Cố Vọng   được câu trả lời của nàng, tiếp tục nói: “Hình như A Linh   đổi rồi.”
Khanh Linh ngỡ ngàng.