“Ta  có ý khác.” Khanh Linh đáp: “Ngươi  trở nên mạnh mẽ hơn, nếu như  này  còn ở đây thì ngươi cũng phải tự bảo vệ mình.”
Chứ  phải bị người  mắng là  đầu lại tìm nàng.
Cố Vọng thu lại ý cười.
Hắn cụp mắt nhìn Khanh Linh: “Vì  lại  còn ở đây?”
Khanh Linh thở dài: “Ta chỉ lấy ví dụ thôi.”
“Vậy ?” Cố Vọng thu tay lại, cất bước  về phía trước, đầu cũng  thèm  lại: “Đã như thế, vậy thì chờ tới lúc ngươi sắp   hẵng đưa lại cho .”
Nhìn hắn thế nào cũng   ý định nhận lại, Khanh Linh đành phải cất gương vào trước, cũng có thể,  này trước khi … lại đưa cho hắn vậy.
——
Hoang mạc này vẫn mênh m.ô.n.g vô bờ, cũng  biết những đệ tử tiến vào thí luyện  đã  , lối  ở chỗ nào.
Cố Vọng thoạt nhìn như đang  lung tung  mục ́ch, giống như lúc trước ở Đinh U Trạch hắn dẫn nàng  ngoài tìm Huyền Linh Xà, kết quả cũng dẫn nàng  vòng vo cả buổi ở bên ngoài, như đang dạo chơi.
  vẻ hắn  trở nên ít , mà Khanh Linh vốn cũng  phải người nói nhiều, chỉ nhớ rõ sứ mệnh của mình, im lặng  theo bên cạnh hắn, chờ xem đến lúc nào thì Thư Nhất mới đến đây tìm mình.
Bởi ,  từ góc độ  Cố Vọng như  mấy hào hứng.
Nga
Rất kỳ lạ.
Khanh Linh còn đang suy nghĩ, lại trông thấy có người ngự kiếm từ nơi xa bay tới, cuối cùng cũng nhìn thấy ai đó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/392.html.]
Cố Vọng cũng dừng bước chân  loanh quanh lại, híp mắt nhìn về phía người tới.
“Linh Linh.”
Người tới đúng là Thư Nhất, hắn đang đứng   kiếm,  mở miệng  nói: “Ta có lời muốn nói với ngươi.”
“Không phải Tiên tôn nên giám sát thí luyện của đệ tử các môn phái ? Sao lại có lòng đến đây vậy.”
Cố Vọng  về phía trước nửa bước, chắn ở trước mặt Khanh Linh: “Ngươi  biết ở trong thí luyện cần phải giữ khoảng cách với đồ đệ của mình ư? Tránh để cho người  bàn ́n,  nói ngươi làm việc thiên vị.”
Thư Nhất cũng  thèm đáp lại hắn.
Mới vừa rồi hai người còn giương cung bạt kiếm, gần như sắp sửa đánh , nhưng Lâm Ngân Chi ở bên  đã xảy  chuyện, Thư Nhất  thể  chạy  trước.
Bây giờ mới có thể đuổi tới đây.
Khanh Linh từ  lưng Cố Vọng ló đầu , chống lại ánh mắt Thư Nhất.
Thư Nhất im lặng gật đầu với nàng.
Đúng lúc Khanh Linh cũng đang muốn kể chuyện ở trong ảo cảnh cho hắn , bèn nói: “Bây giờ luôn ?”
“Đúng.”
Thế là Khanh Linh từ  lưng Cố Vọng bước ,  lên phía trước.
Cố Vọng ở  lưng nàng cúi đầu gọi một tiếng: “A Linh.”