Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Rõ ̀ng nàng chỉ bị hắn kéo vào Tẩy Linh Trì một  và  sặc nước, vậy mà hắn  nhớ lâu đến thế.
Nghĩ như vậy, Khanh Linh đột nhiên cảm thấy nàng còn vô tình hơn cả Cố Vọng.
Ở trong mắt Cố Vọng nàng là một người xa lạ, vậy mà nàng lại được hắn để ý nhiều đến thế.
Nga
Còn ở trong mắt nàng, nàng chỉ dùng những bối cảnh bên trong kịch bản  để tìm hiểu hắn.
Khanh Linh ngơ ngác:  người làm nhiệm chẳng phải đều nên như vậy ?
Nàng nhẹ nhàng thở dài một , đứng dậy : “Đến khe nứt kỳ dị.”
Sau đó trừng mắt nhìn thẳng vào Ninh Chiêu đang vã mồ hôi lạnh: “Muốn gi.ế.t  muốn lăng trì còn phải xem hắn thế nào.”
Ninh Chiêu: “Ngươi…”
——
Lúc này ở khe nứt kỳ dị.
Không giống như những gì quan sát được ở   trung, xung quanh khe nứt kỳ dị, ngoài sóng lớn ở Hải Lâm Uyên , những chỗ khác đều bị huyền băng đông cứng.
 nhìn xuống dưới, phía dưới huyền băng lại là nham thạch nóng chảy sôi trào, cùng với tiếng động ồn ào của Ma vật.
Mà trong khung cảnh trời băng đất tuyết bên ngoài, có mấy người đang đứng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/447.html.]
Cố Vọng hiển nhiên đang đứng bên miệng khe nứt kỳ dị, rũ mắt nhìn xuống Ma vật dưới đáy, nụ cười bên môi  từng hạ xuống.
Người đứng bên cạnh hắn chính là Thanh Tả.
Ninh Khiêu dẫn theo Khố Di đứng cách đó  xa, sững sờ  dám  lên phía trước.
Mấy năm nay Ninh Khiêu vẫn luôn khép  trong Ma Giới   ngoài, ngoài Ninh Chiêu  thì  ai biết lần trước trong khe nứt kỳ dị đã xảy  chuyện gì.
Ngay cả nguyên nhân muốn kéo Cố Vọng vào khe nứt kỳ dị là vì muốn cắn nuốt hắn cũng chỉ có Ninh Chiêu và hắn  biết.
 ngay lúc bọn họ chuẩn bị đến Vô Trần Sơn, Cố Vọng lại tự mình xuất hiện bên ngoài Ma Cung.
Người này vừa nghênh ngang lại trắng trợn, tới lui tự nhiên hệt như nơi này mới là ̣a bàn của hắn.
Cố Vọng chỉ cười khẽ một tiếng, chậm ̃i nói: " Đang   tìm  đúng ?”
Màu mắt hắn đỏ như máu, vừa cuồng vọng lại vừa phách lối: “Ninh Khiêu, ngươi cảm thấy chỉ bằng ngươi có thể nuốt chửng được  ?”
Hai mắt Ninh Khiêu  trợn trừng, cho đến nay hắn  cũng  biết Cố Vọng làm  biết được.
Mà điều khiến hắn  thực sự sợ hãi chính là luồng ma khí bức người   Cố Vọng, nặng nề đến nỗi nhất thời    thể  thành lời.
Rõ ̀ng Cố Vọng vẫn  nhập vào Ma Đạo mà lại có thể vận dụng ma khí tự nhiên đến thế, thậm chí còn vượt qua cả mình.
Ninh Khiêu phát hiện, sự tình dường như  phát triển như mình đã mưu tính.