“Sư phụ.” Cố Vọng cười nói: “Không  mọi người vẫn luôn nơm nớp đề phòng ? Như thế  há chẳng phải là ‘một  vất vả suốt đời nhàn hạ’?”
Vô Khuynh trưởng lão  nói gì, có cảm giác như bị đ.â.m thủng tâm sự, ông  hít vào một : “Vọng Nhi, vi sư vẫn luôn nói với con là đừng cố chấp.”
Cố Vọng cười  đáp, nhưng giây tiếp theo, nốt chu sa ở mi tâm hắn giống như hóa thành một sợi khói đỏ, biến mất  dấu vết, thế nhưng giữa chân mày hắn  lộ  thêm nhiều cảm giác mê hoặc chúng sinh.
Hắn đã nhập ma.
Vô Khuynh trưởng lão bỗng nhiên lui về phía  một bước, giật mình nhìn hắn: “Vọng Nhi, con!”
Như vậy, ông   giữ hắn lại bằng cách nào đây?
Trên cổ Cố Vọng lờ mờ hiện  Ma văn màu đỏ, hắn cười khẽ, tỏ vẻ  quan trọng nói: “Người cũng thấy rồi đấy, chỉ cần con muốn thì bao nhiêu nước Tẩy Linh Trì cũng  thể làm nên chuyện gì.”
“Sao hả?” Cố Vọng nhìn về phía Lâm Ngân Chi, trong đồng tử tràn đầy huyết sắc: “Đây là cơ hội duy nhất của ngươi, hoặc là gi.ế.t , hoặc là,  kéo ngươi cùng rơi  khe nứt kỳ dị này.”
Nga
“Ta  gi.ế.t được ngươi.” Cố Vọng , “  có thể hủy  toàn bộ đạo tâm của ngươi,   ?”
Sau một hồi lâu, Lâm Ngân Chi nắm chặt kiếm, cuối cùng cũng mở miệng: “Ngươi đã suy nghĩ kỹ ?”
Cố Vọng mỉm cười  đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/459.html.]
“Cố , ngươi đang nói mấy lời ngu ngốc gì vậy!” Tống Đoan vẫn luôn im lặng  bên cạnh, thấy Lâm Ngân Chi thật sự muốn  tay mới nóng nảy : “Lâm , ngươi bình tĩnh lại chút ! Không thể gi.ế.t hắn!”
 hai người ở trung tâm dường như tự động cắt đứt  âm thanh xung quanh, im lặng nhìn .
Lâm Ngân Chi giơ kiếm lên: “Nàng vì ngươi làm nhiều chuyện như , Cố Vọng, ngươi thật có lỗi với nàng.”
Lời này đã kích động Cố Vọng, hắn ngửa đầu cười hai tiếng.
Trong lúc mọi người còn  kịp phản ứng, Cố Vọng đã tiến lên bóp cổ Lâm Ngân Chi, giây tiếp theo mang theo y nhảy vào khe nứt kỳ dị.
Nét mặt mọi người đột ngột  đổi, cùng  tiến lên.
“Lâm Ngân Chi!”
“Cố Vọng!”
 trong khoảnh khắc hai người rơi  khe nứt kỳ dị, phía  đột nhiên phát  một luồng ánh sáng trắng chói mắt.
Đợi mọi người phục hồi lại tinh thần, lại thấy kiếm của Lâm Ngân Chi đã đ.â.m vào ngực Cố Vọng, máu tươi cũng nhiễm đỏ áo trắng của y.
Mặt mũi y đều dính máu, khuôn mặt tuấn tú cũng đã trở nên lạnh lùng.
Tống Đoan ngồi sụp xuống, mắt trợn tròn nhìn Cố Vọng giống như một đóa hoa héo ̀n, áo đỏ tung bay, ngã vào bên trong khe nứt kỳ dị.