Thư Nhất đứng trong đám người nhìn thấy hết một màn này, sống ch.ế.t của Cố Vọng với hắn  quan trọng, người hắn muốn chỉ  Lâm Ngân Chi.
Ban đầu hắn cũng  ngờ, rõ ̀ng Khanh Linh đã trở về Quỷ Giới, cũng đã nói  muốn gặp mặt Cố Vọng,  biết vì  lại chạy đến đây.
Mà Lâm Ngân Chi vốn  liên quan tới tình tiết này cũng theo đến đây.
Thư Nhất cũng vì  yên lòng mới chạy đến.
Nhìn thấy Khanh Linh đã rời , lòng  cũng dần thả lỏng.
Mới vừa rồi hắn còn tưởng Cố Vọng thật sự muốn kéo Lâm Ngân Chi vào khe nứt kỳ dị, nhưng Lâm Ngân Chi suy cho cùng cũng là nhân vật chính,  đợi hắn  tay đã gi.ế.t ngược lại Cố Vọng.
Trong lòng Thư Nhất  hiểu  lại nhiều hơn một chút sảng khoái.
Lâm Ngân Chi  bên miệng khe nứt kỳ dị rũ mắt nhìn xuống , thấy Ma vật đang gào thét ầm ĩ ở bên trong, biểu cảm  mặt  hề  đổi.
Tống Đoan còn đang lẩm bẩm: “Sao có thể…”
Tiểu Kim Uyên  có linh lực, bị Khanh Linh để lại bên ngoài Hải Lâm Uyên, nhưng đợi mãi vẫn  nhận  tin tức của Khanh Linh.
Mãi đến lúc người của Tiên Môn đồng loạt hướng về khe nứt kỳ dị, nó mới cảm giác được  điểm bất .
Chờ đến khi nó lén lút tới nơi, lại thấy Lâm Ngân Chi đ.â.m kiếm vào Cố Vọng.
Mà Khanh Linh cũng  biết đã  về hướng nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/460.html.]
Tiểu Kim Uyên sửng sốt,  thèm bận tâm đến ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, nó băng băng chạy lên phía trước, bắt lấy Lâm Ngân Chi đang  bên ngoài khe nứt kỳ dị: “Ngươi đã ném hắn vào đúng ? Sao ngươi có thể ném hắn vào đó chứ?”
Khanh Linh một lòng một dạ  để Cố Vọng rơi vào khe nứt kỳ dị, Lâm Ngân Chi lại đẩy   đó.
Cố Vọng còn là người mà Khanh Linh sắp chấp nhận nữa!
Lâm Ngân Chi rũ mắt nhìn nó: “Sao ngươi lại đến đây?”
Trong lòng Tiểu Kim Uyên  chút bất an, nhưng vẫn dành thời gian  tìm Khanh Linh : “Khanh Linh ?”
Lần này, xung quanh đều im lặng.
Nó chậm ̃i nghiêng đầu, nhìn về khe nứt kỳ dị.
Nếu như Khanh Linh còn ở đây, nàng chắc chắn sẽ  cho phép chuyện như vậy xảy , chẳng lẽ nàng đã…
Nó lập tức  sấp bên miệng khe nứt kỳ dị, lại bị một bàn tay túm lấy.
Lâm Ngân Chi xách nó lên, thản nhiên nói: “Nguy hiểm.”
Tiểu Kim Uyên giãy giụa: “Có phải nàng cũng rơi  đây  ! Đồ ngốc , chỉ biết mỗi Cố Vọng thôi!”
Nga
Cuối cùng nó cũng phản ứng lại: “Thì  những lời đó  phải là sắp chấp nhận mà là muốn bàn giao hậu sự!”
Lâm Ngân Chi liếc mắt  nó, mặc cho nó ríu rít vẫn xách nó   ngoài.
Thấy y  qua, vẻ mặt   đều  chút  đổi.