Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Đang nghĩ gì vậy?”
Nghe được giọng nói này, Khanh Linh bỗng hoàn hồn, ngước đầu lên.
Không biết từ lúc nào Chủ Thần đã ngồi ở vị trí  cao, trong ánh mắt nhìn nàng có chút ý tứ sâu xa.
Khanh Linh nhẹ nhàng lắc đầu: “Chủ Thần đại nhân.”
Chủ Thần gật đầu, như là thuận miệng nhắc tới: “Ta còn tưởng cô đang nghĩ đến  đã hôn cô chứ.”
Khanh Linh: “…”
Cái này cũng có thể nhìn thấy ?
Lúc  nàng chỉ muốn làm Cố Vọng phân tâm nên mới làm  hành động đó.
Chủ Thần sờ nhẹ môi ,  tò mò hỏi: “Mùi vị thế nào?”
Khanh Linh: “?”
Nhìn thấy vẻ mặt  mờ mịt lại có chút quẫn bách của nàng, Chủ Thần bật cười ha ha,  đó dựa vào lưng ghế.
“Khá lắm.” Ông  hài lòng nói: “Lần   hề uổng công.”
Khanh Linh lại càng cảm thấy khó hiểu.
Chủ Thần lấy một cặp văn kiện , đầu ngón tay gõ nhẹ hai cái  đó: “Cái này nên trả lại cho ngươi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/462.html.]
Tư liệu trong tay ông  bỗng nhiên biến mất, lại xuất hiện  tay Khanh Linh.
Chủ Thần nói: “Đây là thứ cô đã giao cho .”
“Tiểu Khanh Linh, năm thứ hai cô tới tổng cục đã đưa mấy thứ này cho .” Ông  cười nói: “Có điều cho dù  giao cho , nhưng bây giờ chẳng  cô đang dần nhớ  đó ?”
Ông  như đang dạy dỗ trẻ nhỏ,  vẻ thành khẩn nói: “Có một  chuyện  thể tránh khỏi, cũng  lừa dối mình được.”
Cặp văn kiện này là tư liệu cuộc đời của mỗi người, giống như bảo lưu ký ức của đời trước.
Nga
Trong đầu Khanh Linh  nhiều hơn một  hình ảnh.
Vào một ngày nào đó, nàng tự tay phong ấn tất cả những ký ức của mình, giao cho Chủ Thần.
“Xem   xem đều do cô quyết định.” Chủ Thần nói: “  chuyện chính  .”
Tay ông  gác lên chiếc ghế sang trọng, chọc chọc  tay vịn làm bằng Hắc Diệu Thạch, thở dài: “Kịch bản đã sụp đổ thành như vậy mà cô cũng có thể làm xong nhiệm vụ,  hổ là Khanh Linh.”
Ban đầu Khanh Linh còn  nghi ngờ,  đây  xong nhiệm vụ đều là quan chấp sự giao nhận, cơ bản sẽ  làm phiền đến Chủ Thần.
Vậy mà    chỉ làm phiền đến, thậm chí còn đích  Chủ Thần  đón nàng về.
Bây giờ Chủ Thần nói kịch bản sụp đổ, xem  là rất nghiêm trọng.
Khanh Linh im lặng chốc lát rồi hỏi: “Có phải ngài đang  vấn đề  hỏi  ?”
“Vấn đề   lớn.” Trong mắt Chủ Thần  vẻ cực kỳ hứng thú, ông   ngồi thẳng dậy, mang theo một chút hào hứng trẻ con: “Lâu lắm rồi  gặp được chuyện thú vị như vậy.”
Ông  cười hỏi: “Thư Nhất đã dẫn nhân vật chính ở thế giới  trở về, cô    xem thử ?”.