Không   mười hai canh giờ, một khắc cũng  thể thiếu ?
Khanh Linh  hiểu nổi.
Trên  nàng nhẹ nhàng thoải mái, y phục   đổi, xem  là Cố Vọng  dùng Thanh Tịnh Thuật  khô cho nàng.
Khanh Linh mỉm .
Vừa thức dậy, nàng  nhớ tới tình huống của Cố Vọng,  chút  yên lòng, nên  tiếp tục lên núi.
Nàng cảm thấy  lẽ quan hệ giữa nàng và Cố Vọng  mắt cũng  tệ lắm,  điều    thấy Cố Vọng ở  núi.
Nàng  chút hối hận, lẽ  nên lưu  một cái Truyền Âm Phù.
Nghe Tống Đoan  Cố Vọng vẫn còn ở  núi,nàng bèn  sâu  trong.
Xuyên qua một mảnh rừng trúc, lập tức trông thấy một căn nhà bằng trúc  lớn bên  vách đá dựng .
Ở đây ngoài nơi   thì cũng  còn chỗ nào khác.
Hắn sống ở đây ?
Cửa nhà trúc đóng chặt, dường như   ai ở đây.
Khanh Linh do dự  tiến lên, lúc   lưng đột nhiên truyền tới một giọng  uy nghiêm: “Ai đó?”
Nga
Cô  đầu ,  thấy  tới là vị trưởng lão  đưa Cố Vọng  ngày hôm qua đang  ở  lưng.
Chắc là sư phụ của Cố Vọng, Vô Khuynh trưởng lão.
Khanh Linh: “Trưởng lão."
Vô Khuynh trưởng lão   thấy nàng lập tức nhớ  đây là Quỷ Tu ngày hôm qua.
Ông  cau mày: “Vì  ngươi  ở đây?”
Khanh Linh: “Ta tới tìm Cố Vọng."
Sắc mặt Vô Khuynh trưởng lão  hề chuyển biến khá hơn: “Ngươi là Quỷ Tu."
“ ."
Khanh Linh  sợ  ông  nhận : “Đêm qua  và Cố Vọng tách ,   lo cho  nên  tới xem   khá hơn chút nào ."
“Đêm qua?”
“Phải, đêm qua ở Tẩy Linh Trì."
Vô Khuynh trưởng lão thấy nàng  kiêu ngạo  siểm nịnh,  nhớ tới hôm qua lúc Cố Vọng gần  rõ ràng là đang  chuyện với Quỷ Tu , dáng vẻ cũng  giống như kẻ địch.
Tối qua nàng  từng tới Tẩy Linh Trì ?
Vô Khuynh trưởng lão im lặng một lát  mới : “Hắn  xuống núi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/47.html.]
Khanh Linh  ngờ Cố Vọng  rời khỏi Vô Trần Sơn nhanh như , vô thức hỏi: “Hắn  ?”
Lần   hề nhận  câu trả lời.
Khanh Linh kiên nhẫn đợi một hồi, bấy giờ Vô khuynh trưởng lão mới đáp: “Hắn   cũng  từng  cho  ."
.
Tính cách của  chính là như .
Xuống núi, Khanh Linh đành  vận dụng quỷ mạch của .
Nhìn quỷ ảnh từ  mặt đất bốc lên, nàng  cảm thấy sợ hãi mà còn hỏi: “Các ngươi   Cố Vọng   ?”
Đây đều là những quỷ hồn  tan biến ở  chân núi Vô Trần Sơn,   ý thức.
Ngày  hoặc là tan biến hoặc là  luyện hóa thành quỷ nô như Linh Sí , hoặc là  Quỷ Tu hấp thu.
Có điều, bọn chúng hẳn là nắm rõ tình huống của Vô Trần Sơn.
Đám quỷ ảnh  trả lời: “Đi tới biên giới Kim Uyên ở phía Tây."
Dãy núi Kim Uyên ở phía Tây  địa hình hiểm trở, còn  một chỗ Thần Cảnh Kim Uyên,   bên trong Thần Cảnh  mặt đất khắp nơi đều là kho báu, còn  một gốc cây thần.
Cây thần   linh khí ngàn năm của Thần Cảnh dưỡng dục mà thành, giống như yêu quái chạy loạn khắp nơi,   nhiều tu sĩ  từng  tìm nó, hoặc là tìm  , hoặc là  nó đánh lùi.
Cây thần giống như một vật dẫn chứa đựng linh khí nồng hậu, dùng  hết, cũng là thần khí chữa thương.
Vô  tu sĩ đều    nó.
Cuối cùng đương nhiên là nam chính đạt , vì  mà tu vi của y mới tăng mạnh.
Trong kịch bản, Cố Vọng cũng  Thần Cảnh Kim Uyên, thứ đồ như cây thần   cũng  .
Đối với  mà ,  cây thần thì sẽ áp chế huyết mạch  hơn.
Có điều   mới tới Thần Cảnh,    của Ma Tộc đuổi kịp.
Bởi vì huyết mạch trong cơ thể,  nhiều tu sĩ đều cho rằng  là đồng bọn của Ma Tu, lập tức tấn công.
Cố Vọng  tu sĩ và Ma Tộc cùng  công kích.
Cuối cùng vẫn là Lâm Ngân Chi xuất hiện bảo vệ .
Nàng khẽ hít  một .
Lâm Ngân Chi… bảo vệ Cố Vọng ?
Tác giả  lời  :
Lâm Ngân Chi:      ác ý các  tin  ? 
Cố Vọng: Oh, vợ  sẽ đến .