Cố Vọng  đầu lại, chỉ thấy kẻ gọi là “Tiên Tôn” vẫn luôn nhìn hắn  thuận mắt  đã  tới, khẽ nhíu mày : “Ngươi làm gì ở đây?”
“Quan chấp sự, các người quen biết  ?” Nhân viên nọ thở phào nói: “Vị này nhìn có chút lạ mặt, mới vừa rồi còn hỏi  Cửu Vực ở .”
Thư Nhất thoáng khựng : “Cửu Vực?”
Hắn nhìn về phía Lâm Ngân Chi: “Ngươi hỏi cái này làm gì? Ngày mai xử lý xong chuyện là ngươi có thể  được rồi, trước đó  phải đã đồng ý rồi ?”
Cố Vọng từ chối  ,  thẳng vào trong, nhưng vừa mới  tới cửa đã bị một tấm bình chướng vô hình bắn ngược trở về.
Vẻ mặt hắn nháy mắt trở nên âm trầm đáng sợ.
“Này…” Nhân viên bộ xử phạt cũng sững sờ: “Ngươi  phải là người của tổng cục đúng ?”
Cố Vọng  đầu lại, lập tức bóp cổ Thư Nhất: “Ta hỏi ngươi, Cửu Vực ở ?”
Người xung quanh nhìn thấy mà biến sắc,  ngờ lại có người dám giương oai ở tổng cục.
Mà Thư Nhất cũng cảm thấy  đúng, mặc dù Lâm Ngân Chi vẫn luôn lạnh lùng nhưng  từng có một mặt như thế, hắn quát lớn: “Ngươi buông tay !”
Người trong tổng cục cũng   bàn tay vàng như trong sách, tất cả đều giống như người bình thường.
Tuy hình thể hai người  chênh lệch lắm, nhưng Thư Nhất ở tổng cục quanh năm,  có thể là đối thủ của Cố Vọng lăn lộn bên trong núi thây biển m.á.u được chứ,  bị bóp đến mức mặt mày ́i xanh.
Người xung quanh lập tức tiến lên muốn ngăn cản Cố Vọng, lại  ngờ dù  mấy người cũng  ngăn nổi hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/475.html.]
Lúc này  biết ai hô lên một tiếng Chủ Thần.
Cố Vọng bị một luồng sức mạng hất , vừa ngẩng đầu lên đã thấy Chủ Thần  tới,  đó ông  cười tủm tỉm nói: “Đi theo .”
Cố Vọng thu tay lại, nhếch môi: “Là ngươi.”
“Là .” Chủ Thần  hiệu cho người xung quanh ̉n ,  đến trước mặt hắn: “Ngươi muốn gặp nàng  đúng ?”
Nga
Cố Vọng  hề bất ngờ vì bị nhìn thấu, dù  hắn cũng  muốn che giấu nữa.
Huống chi hắn cũng đã làm tốt chuẩn bị, nếu thật sự muốn dẫn Khanh Linh  thì hắn nhất ̣nh sẽ phải chống lại kẻ gọi là Chủ Thần này.
Hắn ngước mắt lên, cười như  cười nói: “Không chỉ  gặp nàng .”
Đơn giản mấy chữ, hai người đều  hiểu.
Đây là tuyên chiến, cũng là im lặng đọ sức.
Chủ Thần âm thầm líu lưỡi:  hổ là nhân vật  thưởng thức, cho dù là tình cảnh thế  mà Cố Vọng vẫn dám ở  ̣a bàn của ông  khiêu chiến.
Có điều  mặt ông  cũng  thể hiện , chỉ cười nói: “Ta biết,  theo .”
Thư Nhất cảm thấy  đúng, Lâm Ngân Chi và Khanh Linh  thiết từ khi nào vậy.
Hắn đang muốn mở miệng, Chủ Thần đã nhìn sang đây: “Ngươi  lĩnh phạt .”
Thư Nhất đành phải dừng bước.