Bây giờ nàng  có khẩu vị.
Điều này rất lạ, cho tới bây giờ hình như nàng  từng có lúc nào mất  hứng thú với đồ ngọt.
Thư Nhất lần nữa đóng cửa lại,  đăm chiêu nhìn nàng: “Cô  vui lắm thì phải.”
Khanh Linh  chút kinh ngạc: “Hả?”
“Đều  hết lên mặt.” Thư Nhất mỉm cười: “Trước đây cũng  từng thấy cô  lúc nào  vui rõ ̀ng như vậy, đã xảy  chuyện gì ?”
Khanh Linh: Rõ ̀ng như vậy ? Nàng là đang  vui?
Hình như cũng  xảy  chuyện gì cả, nàng lấy công chuộc tội, sửa lại kết cục, cũng cứu được Cố Vọng.
Những chuyện này đều là chuyện trước đây nàng muốn làm, đều đã làm xong hết rồi.
Khanh Linh nói khẽ: “Không có việc gì,   trước đây.”
Trở về chung cư, Khanh Linh để những văn kiện  lên  bàn,  đó  lên giường ngủ một giấc, lần nữa tỉnh lại đã qua một ngày một đêm.
Nàng nhìn lên trần nhà, đột nhiên cảm giác  trống rỗng, giống như xung quanh bỗng trở nên yên tĩnh,  tồn tại thứ gì cả.
Kỳ lạ,  đây nàng   trải qua cảm giác như ?
Khi đó nàng còn rất hưởng thụ, mỗi ngày ăn ăn ngủ ngủ,  muốn  gì cả.
 bây giờ dường như đã có gì đó trong đầu.
Cố Vọng  bị xóa mất ký ức, vậy thì hắn còn có thể làm gì, hắn thật sự sẽ nhớ mình đến ngàn năm vạn năm ?
Đối với hắn như vậy quá  công bằng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/503.html.]
Khanh Linh lắc đầu,  muốn tiếp tục suy nghĩ lung tung nữa, lúc này hình như cũng chỉ có ăn gì đó mới có thể dằn xuống cảm giác khó chịu trong lòng.
Nga
Trước đây nàng vẫn luôn làm như vậy.
Nàng  thích đồ ngọt, bởi vì kiếp trước   ăn nhiều.
Nàng luôn ghen tị với những chiếc bánh chiếc kẹo trong tay em gái, nhưng lại  nhận được bất kỳ thứ gì.
Bây giờ có điều kiện, đương nhiên muốn ăn thì ăn.
Mấy ngày liên tiếp, gần như căn tin đồ ngọt vừa mở là Khanh Linh  xuất hiện  cửa,  chiếc bàn trước mặt mình bày  đủ loại điểm tâm bánh ngọt.
Nàng cắn một miếng bánh ngọt matcha, trong đầu đột nhiên hiện  thời gian ở Đinh U Trạch.
Cố Vọng cắn răng nghiến lợi hỏi nàng matcha là ai?
Hệt như người này nợ hắn mấy cái mạng vậy.
Khanh Linh dừng một chút, thả bánh ngọt xuống, lại nhìn sang bánh sô cô la bên cạnh.
Vị sô cô la này, ngày ấy Cố Vọng còn đang giận nàng, còn nói muốn ăn thứ gì đó ngọt hơn.
Hình ảnh hiện lên trong đầu, Khanh Linh nhanh chóng dời tầm mắt.
Thứ ngọt hơn mà hắn nói, là nàng đúng ?
Khanh Linh  buồn bực, như thể ăn cái gì cũng  thể khiến nàng vui hơn một chút.
Nàng dứt khoát  ăn nữa, tìm đầu bếp muốn học cách làm.