Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 Có lẽ bây giờ trong động quá rộng, cũng  thể là từ  Cấm Nhai vẫn yên tĩnh như thế, tóm  bầu  khí giữa hai  bây giờ thật yên tĩnh. Chỉ  điều trong lòng hai    yên tĩnh như maựt ngoài như . Khanh Linh liếc về phía trái tim , vốn dĩ những gì nàng   chỉ là những chuyện mà nàng  nghĩ thông suốt, nhưng  hiểu ,  khi  , trái tim như  gì đó chạm , cảm giác  là vi diệu. Có lời mở đầu, phía  cũng   như  khó . Nàng quyết dịnh phá vỡ bầu  khí yên lặng đó, tiếp tục thẳng thắn :    xác định  là  bao nhiêu. Cố Vọng,  đó   suy nghĩ  nhiều nhưng cũng nghĩ     sẽ như thế nào. Cho nên,   thử xem.
     Giọng Cố Vọng gần như âm mũi,  nâng cằm nàng lên, để nàng  thể  thẳng  mắt : Sau  ? Sau  cái gì ? Nàng  suy xét đến tương lai    .
Nga
     Khanh Linh hết sức thành thật, gật nhẹ đầu: "Ta  từng nghĩ đến, nếu    vì  nhập ma mà tới đây, nếu    là đối tượng nhiệm vụ của ,  thì  nên đối mặt với  thế nào ?"
     "Cho nên   trở về."
     Nàng  , nếu như lấy một  phận khác ở  bên cạnh ,  thì bọn họ sẽ  đến nào một bước.
     Lúc  trong đầu Cố Vọng đang  hai giọng . 
     Một giọng đầy vui vẻ, thoả mãn: Đủ , nàng  trở về. Nàng trở về vì ngươi dù   là quá thích, thì tính . Vậy là đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/525.html.]
     Một giọng khác  đang mê hoặc : Không đủ,   thể đủ , ngươi yêu nàng bao nhiêu thì nàng  yêu ngươi bấy nhiêu, ngươi  là cả thể xác và linh hồn của nàng đều thuộc về ngươi,     thuộc về ngươi, của ngươi một .
     Khanh Linh      đang suy nghĩ gì, chỉ thấy   mặt biểu tình cực kỳ phức tạp.
     Nàng nghiêng đầu, dịch cằm  khỏi ngón tay của Cố Vọng, nhưng tức khắc   giam cầm.
     Cố Vọng cẩn thận đánh giá nàng: "Một khi  như ...Sao còn trốn tránh  ?"
     Bởi vì  vẫn  sắp xếp  rõ ràng suy nghĩ của . Khanh Linh do dự : "Như , với  và  đều  ."
     Bọn họ cũng   loại quan hệ đó, hơn nữa bây giờ nàng còn   rõ  thái độ của , dáng vẻ  dường như  mấy phù hợp để bọn họ ở chung.
     "Không ? Vì cái gì  ?" Cố Vọng ném hai giọng      đầu,  khẽ: "Nếu  suy nghĩ rõ ràng,  thì   đối mặt sẽ càng  thếuy nghĩ rõ ràng hơn ?"
     Hắn vuốt ve cằm nàng, : "Chán ghét ?"