Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Vọng cong khóe môi, tầm mắt chuyển động theo bước chân của Khanh Linh, đợi nàng  tới trước người ,  lập tức nhét điểm tâm mua được  tay nàng.
"Nghe rõ  ?" Hắn nhếch mí mắt  Lâm Ngân Chi: "Đồng hành đấy."
Lâm Ngân Chi   được lời nào, thậm chí còn  đếm xỉa tới Cố Vọng, chỉ  Khanh Linh.
Cố Vọng huých nhẹ  bả vai Khanh Linh: "Dẫn Tiểu Đầu Gỗ  trước chờ ."
Khanh Linh nào dám để hai người  ở riêng một chỗ,   chừng nàng chân trước vừa rời , chân  Dũng Thành sẽ bị hai người  phá hủy.
"Nơi  là chợ Quỷ." Nàng ôm điểm tâm bình tĩnh : "Các ngươi muốn gây chuyện ở  ̣a bàn của  ?"
Nga
Hai người: "…"
Thực sự bị  trúng rồi.
Khanh Linh im lặng thở dài, ngày  còn dài, cũng  thể  gặp mặt  đánh .
"Lâm đạo trưởng,  lẽ ngươi  hiểu lầm rồi." Nàng chân thành : "Ta sẽ  để hắn tiếp tục  tổn thương , đa ̣ ý tốt của ngươi."
Thật  nàng cũng  hiểu  đại khái.
Lâm Ngân Chi là ánh sáng chính đạo, trước đó còn liên tục chứng kiến rất rõ  vì Cố Vọng mà  , đương nhiên sẽ cảm thấy  ở bên cạnh Cố Vọng rất nguy hiểm.
Y còn  thiện tâm hơn tất cả mọi người ở Vô Trần Sơn, lại thêm một chuyến đến tổng cục , lúc  hơn phân nửa là đến "cứu vớt" nàng ở biển lửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/532.html.]
 bây giờ  giống  đây, Khanh Linh sẽ  để  chịu thiệt thòi nữa.
Khanh Linh  đầu  với Cố Vọng: "Chúng   thôi."
Cố Vọng   lời: "Được."
Hắn  theo sát Khanh Linh, chậm rãi theo nàng  ngoài, cũng  hề  đầu lại , càng  tiếp tục ầm ĩ với Lâm Ngân Chi.
Hơn nữa,  lẽ Lâm Ngân Chi  bị thuyết phục, cũng  đuổi theo nữa.
Khanh Linh thở phào nhẹ nhõm, mấy câu đại loại như vì nàng mà đến, thật khiến cho   chịu nhiều áp lực.
Mắt thấy hai người   xa   đầu lại nữa, Lâm Ngân Chi mới lặng lẽ nắm chặt chuôi kiếm.
"Sư !"
Lâm Ngân Chi  thấy giọng  nhưng  hề nhúc nhích, mãi đến khi Cổ Vũ Yên  lên phía trước: "Sao sư  lại  nhanh vậy? Có phải  gặp chuyện gì  ?"
"Không  gì."
Giọng  trong trẻo nhưng lạnh lùng,  hề  chút phập phồng lẫn khác thường.
Cổ Vũ Yên mỉm cười: "Vậy là được rồi, vừa rồi  người   bắt gặp Cố Vọng ở đây, muội và Vô Kỳ  tìm được  nên  lo lắng."
" đó." Vô Kỳ từ phía   đến, hắn của hôm nay khác biệt rất lớn so với lúc mới nhập môn.