Tiểu Kim Uyên  đưa tới  mặt Cố Vọng, nghi ngờ liếc  ,  lẽ  tỉnh ngủ nên  mất kiên nhẫn: "Ngươi    nữa?"
Khanh Linh  hỏi thế, khóe miệng  nhịn  mím .
Cố Vọng  trả lời Tiểu Kim Uyên, lấy một viên Phật châu nhét  miệng nó, để nó ngậm miệng ,  đó  lên phía : "Không vui ?"
Khanh Linh giương mắt: "Ta ngủ  tỉnh là do  đúng ?"
Cố Vọng thoáng im lặng.
Nga
Khanh Linh  hiểu vì    thể ngủ như ch.ế.t, đến nỗi bọn họ đánh thành như  cũng   phản ứng.
Dù  vẫn còn Linh Sí ở đây, Linh Sí đương nhiên sẽ nhắc nhở nàng.
 nếu bản  nàng vì nguyên nhân khác mà ngủ  tỉnh, Linh Sí đương nhiên cũng sẽ   ý thức.
Nghĩ như , nàng khẳng định là Cố Vọng  giở trò quỷ, nếu   cũng sẽ  hỏi  câu ‘Nàng tỉnh  ’  .
Khanh Linh   dáng vẻ của  lúc , quanh   đầy một chữ ma,   khác với vẻ ở  mặt nàng mấy ngày nay.
Hắn quả thực  chuẩn  từ sớm,    ngoài đánh một trận, thậm chí  còn  Lâm Ngân Chi sẽ đến.
Sau một lúc lâu, yết hầu Cố Vọng khẽ giật: "Ừm."
"Nếu   hai   xông ," Khanh Linh hỏi, "Vậy  định đánh với  tới khi nào?"
Đánh tới khi   ch.ế.t.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/544.html.]
 lời  Cố Vọng sẽ   , một khi  , Tiểu Quỷ Chủ chắc chắn sẽ càng tức giận.
Hắn  chút đau đầu, âm thầm ghi sổ Cổ Vũ Yên và Vô Kỳ.
Khanh Linh    câu trả lời, khẽ nhíu mày: "Cố Vọng."
Cố Vọng mỉm , đưa tay lên vuốt lông mày của nàng: "Đừng tức giận, chỉ là   để nàng lo lắng."
Hắn vô thức che giấu một  mục đích   ai ,  tiếp: "Cũng là   để nàng gặp ."
Khanh Linh mạch lạc rõ ràng : " nếu  vì  mà đến thì  mới là vấn đề chính,    ở đó thì giải quyết thế nào?"
"Gi.ế.t chính là cách giải quyết." Cố Vọng  hề để tâm : "Một  vất vả suốt đời nhàn nhã."
Nói xong mới phát hiện Tiểu Quỷ Chủ đang xụ mặt  ,  nhếch môi: "Sao hả, nàng  nỡ?"
Khanh Linh bất đắc dĩ với sự  đổi trọng điểm của : "Ta và  vốn   quan hệ gì cả."
Cố Vọng  nhạo: "   cho là như ."
Nhắc tới chuyện , Khanh Linh nhớ , nghi hoặc : "Hắn  với   quen    hề muộn hơn , là  ý gì?"
  đầu tiên nàng đến gặp chính là Cố Vọng.
"Không  ý gì cả." Cố Vọng đè gáy nàng , tinh tế vuốt ve, nhẹ giọng : "Hắn tự  đa tình thôi."
Khanh Linh gỡ tay  : "Ta vẫn đang giận đấy."
Cố Vọng mỉm , cúi đầu thì thầm: "Ừm, đừng giận nữa  ?".