Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nàng  Cố Vọng ôm hờ  lòng, nàng  nhúc nhích thì Cố Vọng cũng sẽ  vượt quá giới hạn, nhưng vẫn khiến cho    một loại ảo giác là     nắm trong lòng bàn tay.
Tựa như cuộc chia tay ngày đó ở Nam Sở Môn,  gặp   ở Vân Cửu Phong, Cố Vọng của  đó đúng thực   chút  đổi, khiến cho   càng đoán  .
Cố Vọng: "Cho nên mặc kệ nàng đối xử với   ,  đều sẽ lựa chọn nàng, cho dù nàng  yêu ."
Trái tim Khanh Linh rung động mãnh liệt, nàng phát hiện  thật sự   cách nào giữ  bình tĩnh khi thẳng thắn đối diện với tình yêu.
"Hôm đó nàng  ở chỗ   như ,  đến buồn ,  giận cũng  giận, nhưng phần lớn là hoang mang." Giọng  Cố Vọng  nhỏ, "Giận nàng   yêu   còn gạt  lâu như , giận bản  tự  đa tình, chẳng     như thế nào."
"Cuối cùng chỉ còn  một điều, miễn là suy nghĩ của nàng."
Khanh Linh cảm thấy lỗ tai  nóng lên, nàng  nghiêng đầu tránh xa , nhẹ giọng : "Ta  ."
Nàng  xong, Cố Vọng    phản ứng, hô hấp như  như  phả  vành tai, khiến cho    thể bỏ qua .
Khanh Linh bất đắc dĩ  đầu, đối diện với ánh  chăm chú của Cố Vọng: "Làm  ?"
"Không   suy nghĩ thêm ?" Cố Vọng mỉm , "Ta  thường xuyên nhắc nhở nàng, nhắc nàng rằng  yêu nàng bao nhiêu, để  khi nàng nghĩ thông suốt   thể vô thức yêu  nhiều thêm một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/564.html.]
Khanh Linh  từng   còn  cách lý giải ‘vô thức yêu nhiều thêm’ , cũng chỉ  mỗi Cố Vọng là tỉnh bơ  như đúng .
Nàng nhịn   bật : "Lại  hươu  vượn."
Cố Vọng thích thú  ý  bên khóe miệng của nàng,  giống như  chỉ thoáng qua  biến mất, cũng  còn khiến cho   khó nắm bắt .
Nga
Giọng  chậm rãi: "Gần đây A Linh  thích ."
Khanh Linh bất giác sờ lên khóe môi: "Có ?"
"Có." Bàn tay vốn đang khép  của Cố Vọng mở , đầu ngón tay ngừng  trong  , như  như  móc nhẹ ở khóe miệng nàng: "Đẹp mắt,  nhiều lên một chút."
Ý   mặt Khanh Linh  hành động của   cho mất tự nhiên, nhất thời  kịp phản ứng xem lúc  bản  đang  vẻ mặt gì, chỉ sững sờ  đầu ngón tay .
Đầu ngón tay  khẽ nhúc nhích, chạm nhẹ  má cô: "Làm gì mà ngẩn  ?"
Khanh Linh khẽ mím môi: "Trước đây  cũng  thích ."
Cố Vọng mỉm : "Mấy biểu cảm nho nhỏ của nàng  gạt  ai . A Linh, nàng sẽ   dối, ngay cả  thật  giả cũng  dễ nhận ."
Khanh Linh: "Chàng nhận   cái gì?"