Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ánh mắt Khanh Linh sáng lên: "Như     khéo ?"
"Mục đích ban đầu chúng  tới đây là  du ngoạn mà?"
Cố Vọng kéo nàng  ngoài, khẽ  một tiếng: " ."
Trong giọng điệu  nhiều hơn chút dịu dàng: "Ta và A Linh cùng  trải qua năm mới."
Nga
Khanh Linh  thấy hai chữ năm mới , trong lòng thoáng chộn rộn.
Ở nơi Cố Vọng   thấy, nàng nhẹ nhàng gật đầu, lặng lẽ : "Được."
Quả nhiên, ngay khi bước  khỏi con đường chật hẹp đó, hết thảy đều trở nên rộng mở sáng sủa.
Lúc  nữa  đầu , con đường  đột nhiên biến mất  thấy , như là  từng xuất hiện.
Cố Vọng  quá bận tâm đến những thứ ,  điểm nhẹ lên mu bàn tay Khanh Linh: "A Linh    đầu tiên?"
Cái thôn   tính là lớn, từng cổng nhà đều  đốt đèn, ngay cả con đường chính ở giữa cũng   nhiều nến.
Trên đường hơn phân nửa đều là hồn phách tổ tiên của Vân Gian Cảnh, còn  mấy tu sĩ tới lui vội vàng.
Những tu sĩ   thấy Cố Vọng và Khanh Linh thì  khỏi phóng mắt  sang, mỗi  Cố Vọng xoay chuyển Phật châu trong tay, những     cực nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/612.html.]
Khanh Linh   tiếng  khúc khích coi thường của Cố Vọng,   những    chướng mắt.
Cổng của mỗi nhà đều đang mở rộng,   ít  đang ở bên ngoài thờ cúng, bày biện giấy nến lẫn cống phẩm.
Nhận thấy mối quan tâm của Khanh Linh, Cố Vọng tận tâm giải thích: "Đây là tập tục của Nam Sở Môn."
Hồn phách thì   ý thức, tuần tự tiến hành  việc của , nhưng cũng  một   ý thức, ví dụ như  đang ngẩng đầu  Khanh Linh lúc .
Hồn phách  như ngẩn  một lúc,  ngây ngốc.
Khanh Linh cũng  dáng vẻ  của bà   mờ mịt.
Phụ nhân đang  chồm hổm  lập tức  lên, mỉm  với Khanh Linh: " là Quỷ chủ."
Thì  là  quen .
Những tổ tiên trong Vân Gian Cảnh   tồn tại   bao nhiêu năm, hồn lực mạnh cỡ nào, dù  ở  sự bảo hộ của thần thụ, cộng thêm  chống đỡ một Vân Gian Cảnh lớn như , đương nhiên là  thể khinh thường.
Khanh Linh cũng  bất ngờ về việc bà   thể nhận   phận của .
Dù  đối với hồn phách mà , nàng quả thật là một tồn tại phá lệ đặc thù, vì thế Khanh Linh nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Phụ nhân : "Quỷ chủ là  đầu  Vân Gian Cảnh, cũng   tới  thần thụ tham gia náo nhiệt ?"
"Không ." Phụ nhân   kiêu ngạo  siểm nịnh, cũng   ý thù địch, Khanh Linh cũng khẽ , : "Chỉ là đến góp chút náo nhiệt trong ngày Tết thôi."