Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Không ngờ Thư Nhất   bản lĩnh lớn như ,  thể đưa nàng từ Vân Gian Cảnh đến Hải Lâm Uyên?
"Linh Linh,  sẽ  hại cô." Thư Nhất : "Chờ chuyện kết thúc ,  sẽ dẫn cô  đến nơi cô thích, trải qua cuộc sống cô ."
Khanh Linh nhạy bén nhận  điểm  đúng: "Chuyện gì kết thúc?"
Thư Nhất mỉm .
Lúc ,  lưng    một   đến,  nọ mặc đạo phục của Vân Cửu Phong, ngự kiếm bay đến,  mặt  nhiễm ma khí nồng đậm.
Là Vô Kỳ.
Nga
Vô Kỳ  Khanh Linh  đá ngầm,  : "Tiên tôn quả nhiên mưu kế ."
Thư Nhất khôi phục  vẻ mặt cao cao tại thượng khi  Tiên tôn, khẽ gật đầu.
Vô Kỳ ngự kiếm đáp  mặt Khanh Linh: "Quỷ chủ Khanh Linh,  cũng   cố ý đắc tội, chỉ  mượn một vật của ngươi thôi."
Khanh Linh: "Vật gì?"
Ánh mắt Vô Kỳ rơi  tay nàng, chậm rãi : "Hồn Châu."
Hồn Châu? Vô Kỳ  Hồn Châu  gì?
Lúc  Cố Vọng  hạt châu , Lâm Canh Đình cũng , nhưng đối với một kẻ nhập môn tu luyện  đến một năm như Vô Kỳ mà ,  lấy cũng  dùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/631.html.]
Còn nữa… bây giờ ma khí    hình như cũng khiến cho    chút khó chịu.
"Muốn Hồn Châu đúng ?" Khanh Linh nhấc tay lên, mở nhẫn trữ vật của   hướng về phía .
Nụ  của Vô Kỳ càng sâu hơn: " ."
"Ta  một thói quen." Khanh Linh cong mắt, : "Sẽ   chuyện  rõ ràng. Muốn mượn đồ của , tất nhiên  để cho   ngươi   gì  , thế nào?"
Biểu cảm  mặt Vô Kỳ  khựng ,  vô thức  sang Thư Nhất.
Đưa Khanh Linh tới nơi , đơn giản chính là  Hồn Châu trong tay nàng,  khi lấy về sẽ dùng để đối phó Cố Vọng và Lâm Canh Đình.
Thế nên Thư Nhất : "Linh Linh, Hồn Châu với ngươi vô dụng, cho   ngươi  thể lập tức rời ."
"Dựa  cái gì?"
Độ cong ở đuôi mắt Khanh Linh biến mất, nàng giương mắt, giọng điệu thậm chí còn  chút sắc bén: "Đây là đồ của , ngươi  dựa  cái gì mà   quyết định."
Nét mặt Thư Nhất phút chốc cứng đờ, Khanh Linh  bao giờ dùng giọng điệu   chuyện với  : "Linh Linh!"
"Đừng gọi  như ." Khanh Linh lạnh giọng , nàng thu tay về, khoanh tay  đó: "Có lẽ lúc  Tiên tôn nên gọi  một tiếng Quỷ chủ."
"Đồ của ,   sự đồng ý của  cho mới  thể cho."
Gió lạnh phất phơ, lúc  ba  ở Hải Lâm Uyên  bắt đầu giằng co, Khanh Linh một bước cũng  nhường, thậm chí còn thu tay về.