Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Khanh Linh  Cố Vọng vẫn luôn đè nén bình tĩnh là vì cái gì, nàng  rời  một , Cố Vọng đang sợ nàng rời   thứ hai.
Cặp mắt đỏ  của Cố Vọng dường như ẩn giấu  nhiều cảm xúc, lúc ở Hải Lâm Uyên  thấy Khanh Linh, khoảnh khắc nàng ngước đôi mắt phiếm hồng  lên,    g.i.ế.t c.h.ế.t chính ,   thể để nàng một  ở đây  chứ.
Hắn cũng  ném  bộ những kẻ đó  biển sâu, để bọn họ nếm thử loại tư vị .
 khi đó   thể, điều   thể  chỉ là ôm nàng thật chặt, xác nhận nàng  hảo  tổn hao.
Lúc    Khanh Linh bảo   cần  sợ, Cố Vọng  càng cảm thấy   nên   : "Còn nàng thì ?"
"A Linh,  ở đây, nàng ấm ức  sợ hãi đều  thể  cho  ." Cố Vọng chậm rãi : "Sao cứ luôn nghĩ cho  thế hả?"
Khanh Linh nhanh chóng đáp lời: "Bởi vì      vui."
Nghe , sự buồn bực luôn đè nặng trong mắt Cố Vọng dần dần lan rộng ,  vẫn luôn tưởng tượng,  Khanh Linh yêu sẽ là loại cảm giác gì, nghĩ đến sẽ vui vẻ cỡ nào, nhưng  ngờ   vị chua chát như thế.
Cố Vọng áp sát tới: " ,  nàng cũng  nghĩ cho ."
"Có chuyện gì nàng cũng   với ."
Trong lòng Khanh Linh như  thứ gì đó lấp đầy, một lát  nàng rũ mắt thì thầm: "Ta   cho   từ lâu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/643.html.]
Cố Vọng nhíu mày.
Khanh Linh : "Lúc ở Hải Lâm Uyên."
Cố Vọng khẽ vuốt tóc nàng: "Hửm?"
"Sợ  sẽ  c.h.ế.t trong nước, sợ  còn  kịp cùng  trải qua những ngày tháng êm ." Khanh Linh nhẹ nhàng cọ  lòng bàn tay : " cũng  là  thể sợ hãi,  còn  nhiều chuyện  , còn  gặp ."
Nàng dịu dàng : "Cố Vọng, cám ơn   tới."
"Lúc  thấy ,     ." Mắt Khanh Linh  khô khốc, nàng khẽ nhắm mắt ,  : "Bởi vì   nhất định sẽ tới, sẽ tìm  , khi đó  mới  thể yên tâm sợ hãi."
Khanh Linh  xong, Cố Vọng  thật lâu   động tĩnh gì.
Nàng  nhịn  ngẩng đầu lên,  thẳng  đáy mắt Cố Vọng.
Đó là ánh mắt mà nàng   hiểu, duy nhất   đổi, đầy mắt đều là nàng: "Làm  ?"
Cố Vọng mỉm  nhích tới gần: "Muốn  nàng  thêm chút nữa."
Nga
Lỗ tai Khanh Linh đỏ lên, lời nàng đặc biệt   nhưng     : "Hết ."
Cố Vọng thở dài: "A Linh,  vốn tưởng rằng  là   vận khí  nhất thiên hạ ."