Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Cố Vọng trầm mặc, rũ mắt  khẽ: "Vậy là  ."
Dứt lời,  cầm Hồn Châu trong tay Khanh Linh, chậm rãi   đối diện với Lâm Canh Đình.
Kiếm trong tay Lâm Canh Đình điên cuồng vang lên, giống như đang kích động.
Cố Vọng cầm Hồn Châu   tay xem  xem , cuối cùng thu mắt về ngước lên liếc  Lâm Canh Đình: "Ngươi đang căng thẳng ?"
Lâm Canh Đình: "Ngươi   gì đây?"
"Không  gì." Cố Vọng chợt mỉm ,  lên phía  hai bước, ống tay áo đột nhiên  kéo .
Hắn  đầu, chống  ánh mắt lo lắng mơ hồ của Khanh Linh.
"Ngoan." Hắn dịu dàng : "Một hồi nữa   ngoài chúng  sẽ tiếp tục xuôi về hướng Nam."
Khanh Linh: "Được."
Nàng buông lỏng tay áo Cố Vọng , nếu như Cố Vọng thật sự đánh  với Lâm Canh Đình một  nữa, nàng sẽ   ở ngoài quan sát.
Cố Vọng dừng  lúc còn cách Lâm Canh Đình mấy bước, giọng điệu khoan thai, giống như   trận pháp  ảnh hưởng.
Ngay khi Lâm Canh Đình giơ kiếm lên, Cố Vọng  đột nhiên bật , khép lòng bàn tay ,  mắt bao  bóp nát Hồn Châu.
Đồng tử Lâm Canh Đình mạnh mẽ co rút, ngay cả Khanh Linh cũng   ngẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/669.html.]
Cố Vọng mở tay , mảnh vụn Hồn Châu rơi  mặt đất phát  vài tiếng vang thanh thúy.
Hắn liếc mắt  Chuông Ngưng Hồn trong tay Lâm Canh Đình: "A Linh  đúng. Vì   quan trọng mà  khó chính  cũng  lợi ích gì,  còn  chuyện quan trọng hơn."
Lâm Canh Đình nhíu mày: "Ngươi…"
"Ngươi  sai một điểm." Cố Vọng : "Thứ     mạng của ngươi, mà là mạng của ."
Nga
Hắn chỉ là  tìm thấy bất kỳ lý do gì để tồn tại ở thế giới .
Bởi vì Lâm Canh Đình  một tấm lòng lương thiện, một lòng  đại đạo thương sinh, nhưng     gì cả.
Có điều tấm lòng thiện  vốn là của , cho nên thứ  một lòng  , nhưng trải qua liên tiếp hai kiếp, Cố vọng phát hiện cho dù   lấy về thì bản  cũng  đồng ý.
Bởi vì   cho rằng Lâm Canh Đình là , cho nên mới  gi.ế.t ch.ế.t Lâm Canh Đình.
Tựa như ngày  ở Vân Gian Cảnh,   chứng minh   thể  đến bên  thần thụ nhưng   đợi ở nơi đó,  luôn luôn tự tranh đấu  khó bản  .
Bây giờ  khác, điểm cuối của    thần thụ, cũng   mờ mịt   phương hướng.
Mà là Khanh Linh.
Nàng   còn  cùng    ngắm thế giới .
 Lâm Canh Đình, y   thể    thất tình lục dục, đại đạo mà y dành  tâm  ý chính là sở cầu cả đời của y.
Cái đó thì  liên quan gì tới   ? Người  liên quan mà thôi.