Đã yêu thì không nên chậm trễ - Chương 57
Cập nhật lúc: 2024-08-08 09:08:51
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Tinh cảm giác dường như đang mơ một giấc mơ, trong mơ lên giường bệnh, nhẹ nhàng ôm cô trong ngực, một lúc hôn tai cô, một lúc hôn trán cô, môi của cô, đủ loại mật. Giống hệt sáu năm ở New York, ban đêm Phó Cảnh Sâm lặng lẽ đến thăm cô, lúc đó cô cũng cảm giác như , nhưng cô cho rằng mơ; cảm giác lúc đó quá đẽ đến mức thực, cô sợ tỉnh sẽ thấy gì nữa, buồn, cho nên tình nguyện để chìm đắm trong giấc mơ, tỉnh .
cảm giác thực, thở trong phòng ngoại trừ mùi của nước khử trùng, còn thở dễ ngửi của Phó Cảnh Sâm mà cô quen thuộc. Lục Tinh dần dần mở mí mắt nặng nề, gương mặt tuấn của Phó Cảnh Sâm từ từ phóng đại mắt, rõ ràng.
Anh cúi đầu áp trán cô, cảm nhận mấy giây mới dậy cô, nhỏ giọng , "Hạ sốt , là đêm qua em phát sốt cả đêm ?"
Lục Tinh chút mơ màng, trong phút chốc phân biệt đang là sáu năm hiện tại.
Ngây ngốc hồi lâu, mới phản ứng ...là hiện tại.
Cô nhiều nghi vấn, hỏi: "Anh...về khi nào ? Bây giờ mấy giờ ? Tối qua... em phát sốt cả đêm?" Giọng của cô vẫn còn khàn khàn.
Phó Cảnh Sâm nhẹ nhàng cong môi, cúi đầu hôn cô một cái, "Gần tám giờ . Đáp chuyến bay cuối cùng trở về tối qua, vốn cho em bất ngờ, kết quả em sợ hãi."
Thì trở về từ tối qua ... bảo cô cảm giác giống như ôm cô, là mơ.
Lục Tinh vô tội nháy mắt, cúi ôm cô, cô hít một sâu.
"Lục Tinh, em thật sự dọa c.h.ế.t ..."
Lục Tinh ôm , nhưng phát hiện tay trái thương, chút chán nản, thất vọng dựa đầu vai , "Em , ngoại trừ tay thương một chút, đầu chút choáng, bụng chút đói..."
Phó Cảnh Sâm câu cuối cùng của cô chọc mà bật thành tiếng, kéo cô rời giường, "Đi đánh răng rửa mặt , bữa sáng đưa tới ."
Phó Cảnh Sâm lưng cô, "Cần giúp một tay ?"
Lục Tinh nhổ bọt kem đánh răng trong miệng , súc miệng rửa sạch sẽ bọt ở khóe miệng, ngước hai mắt to : "Anh giúp em rửa mặt ." Dù khi Tiểu Cáp l.i.ế.m mặt cô cũng khử trùng giúp cô, chuyện rửa mặt cho cô, sớm quen .
Phó Cảnh Sâm , với tay lấy khăn lông, ôm cô trong khuỷu tay. Cả Lục Tinh dựa , ngẩng mặt lên nhắm mắt hưởng thụ, mặc cho khăn lông ấm áp trong tay lau mặt cho .
Rửa mặt cho cô xong, cúi hôn lên môi cô, thiết một lúc mới dẫn cô ngoài ăn sáng.
Bữa ăn sáng là cháo trắng và mấy món nhỏ khác, độ thích hợp cho bệnh hạ sốt ăn.
Lục Tinh thật sự đói bụng, cô ăn hết hai bát cháo, uống thuốc xong, đến kiểm tra, một buổi sáng trôi qua nhanh.
Bác sĩ chủ trị dẫn y tá khỏi phòng bệnh, hai y tá trẻ hưng phấn: "Người là Phó đó! Người thật cao trai! Người đó chắc là Tinh Tinh , ngờ sẽ gặp họ trong bệnh viện ..."
"Nghe là Tinh Tinh cướp, cho nên mới thương, đầu năm nay cướp bóc cũng quá lộng hành ! Ở gần bệnh viện cũng dám cướp nữa!"
"Quá nhiều tiền cũng là chuyện , may là chỉ cướp chứ bắt cóc, bạn gái của Phó cũng chút nguy hiểm..."
Bác sĩ chủ trị là đàn ông hơn bốn mươi tuổi, căng lỗ tai một lúc cũng coi như là hiểu . Lúc , đám mấy y tá lúc nào cũng tám chuyện weibo, mở miệng đóng miệng cái gì mà với chả Phó, ông còn theo xem một chút, bảo cảm thấy quen mắt như , thì là từng thấy TV.
Chuyện cướp bóc là bảo vệ tối qua với y tá, nhắc nhở họ tan ca cẩn thận một chút, là tối qua một cô gái cướp khiến tay thương, mà tối qua bởi vì tay Lục Tinh thương nên viện, chuyện truyền ngay lập tức trở thành chủ đề tám nhảm.
Có một tài khoản weibo đăng: Bạn gái của Tổng giám đốc Phó thị - Tinh Tinh kẻ cướp gây thương tích, tay trái gãy; là bạn gái việc ở bệnh viện cho .
Cảnh Tâm đang phim, lúc nghỉ ngơi cô lướt weibo, đúng lúc thấy tiêu đề thì hoảng hốt, lập tức gọi điện thoại cho Lục Tinh, ngờ tắt mắt.
Cô lập tức gọi cho Phó Cảnh Sâm, điện thoại kết nối vội hỏi: "Anh, Tinh Tinh viện ? Là thật ?"
Phó Cảnh Sâm liếc thấy Lục Tinh kiểm tra xong ngủ, nhẹ giọng đáp, "Ừ." Sau đó dậy khỏi phòng bệnh.
"Tay trái gãy ?" Cảnh Tâm nhíu mày.
Phó Cảnh Sâm ở hành lang, thấp giọng hỏi , "Ừ, em ?"
"Có đăng Weibo, em liên hệ với chủ Weibo đó xóa ?"
"Không cần."
"À... di động của Lục Tinh tắt ?" "Di động cô hỏng ..." "Tinh Tinh thật sự cướp ?" "Không ."
"...Em chuyện với , em chuyện với Tinh Tinh." Cảnh Tâm tức giận, rõ ràng cô hỏi gì, mà chịu cho cô .
"Cô ngủ ." Phó Cảnh Sâm Cảnh Tâm hỏi gì, điều bây giờ vẫn điều tra rõ ràng, sẽ cho cô .
Cảnh Tâm bĩu môi, "Được , tối em thăm cô ."
Cúp điện thoại, Cảnh Tâm chie sẻ bài đăng weibo đó: [Tức giận] [Tức giận] [Tức giận] [ Tức giận] Ai chị dâu thương, cẩn thận trai đó, hung dữ!
"A...bình hoa nhà chia sẻ ! Hóa là thật, còn tưởng tài khoản weibo đó lung tung..."
"Tinh Tinh chứ? Chắc chắn Anh Phó đau lòng c.h.ế.t ..." "Bọn cướp thật là quá lộng hành , dám đùa giỡn đầu Phó,chắc là sống [mỉm ]."
"Thật may chỉ thương ở tay, sẽ ảnh hưởng đến tính cách Phó, cầu phúc. [mặt chó]."
"Lầu hình như là lầu nghiêng nha, ha ha, sẽ ý cũng giống ."
Cảnh Tâm tự chia sẻ bài đăng , đó ít cũng chia sẻ bài đăng weibo của cô, cùng lên án bọn cướp bóc.
Sau đó chuyện Lục Tinh kẻ cướp gây thương tích ngày một hot lên.
Lục Tinh ngủ từ lúc 11 giờ nên cũng tỉnh khá nhanh, Phó Cảnh Sâm thấy cô dậy thì đưa tay xoa xoa tóc cô, thấp giọng , "Tỉnh ngủ ? Dậy ăn cơm ."
"Ồ." Lục Tinh mê man, nắm cánh tay bò dậy, ngửi thấy mùi canh xương nồng đậm thì : "Anh nấu canh xương ?"
"Dì hầm mang tới." Phó Cảnh Sâm trực tiếp ôm lấy cô thả lên ghế, từ tối qua cho tới tận lúc vẫn rời khỏi cô dù chỉ một lúc, thể nấu canh xương chứ?
Lục Tinh ăn xong bát cánh xương thì đột nhiên thở dài, ngước đôi mắt long lanh lên : "Ngày nghỉ sẽ hủy ..."
Dựa tính cách của , tình trạng của cô bây giờ chắc chắn là sẽ hủy .
Phó Cảnh Sâm sờ sờ cái hộp nhỏ trong túi, sắc mặt cứng đó khẽ : "Đợi qua mùa xuân chúng ."
Cô cũng là sẽ như mà! Lục Tinh chút buồn bã, ngày nghỉ của cô, lời cầu hôn của cô...
"Không hủy ? Em , chỉ là bó thạch cao thôi, vẫn thể chạy nhảy mà, chỉ cần đúng giờ đến bệnh viện kiểm tra, uống thuốc là ." Cô quơ quơ cánh tay mặt , đáng thương nài nỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/da-yeu-thi-khong-nen-cham-tre/chuong-57.html.]
Trong phút chốc Phó Cảnh Sâm chợt mềm lòng, nhưng vẫn quả quyết từ chối: "Không , tay của em chăm sóc ."
Lục Tinh vẫn buông tha: "Được ..."
Từ nhỏ đến lớn, cô gì, chỉ cần thể đều bằng cho cô, hơn nữa vốn dĩ là kế hoạch của buộc hủy, cũng bất đắc dĩ.
Lục Tinh vẫn bám lấy cánh tay , Phó Cảnh Sâm nắm lấy tay cô, cúi đầu hôn lên đôi môi đang đóng mở dứt của cô.
Lục Tinh mở to hai mắt, nữa !
Lúc Phó Cảnh Sâm buông cô , Lục Tinh thấy thứ ham quen thuộc trong đáy mắt , cô đỏ mặt, vội cúi đầu uống canh, dám nhắc chuyện ngày nghỉ nữa.
Ăn uống xong, Phó Cảnh Sâm thấy sắc mặt cô hơn lúc sáng nhiều, vì thấp giọng hỏi: "Chuyện tối qua, em vẫn gì với ?"
Vốn dĩ buổi sáng Lục Tinh với , nhưng khi kiểm tra xong ngủ , vẫn cơ hội .
Cô rõ chuyện tối qua cho , đó tay trái của , nhỏ giọng : "Em cảm thấy đó đập tai trái của em, theo bản băng em dùng tay cản , trong túi xách của cái gì, nặng, cũng may đập đầu em..."
Nếu như đó thật sự ý định đập tai của cô, là khiến cô điếc ?
Lục Tinh dám tưởng tượng thứ thế giới sẽ nữa.
Phó Cảnh Sâm nhíu mày, sắc mặt trầm xuống, "Xe của em hỏng với ? Bị bệnh cũng ? Không cho em của tài xế ? Có chuyện gì thể gọi tài xế đến đón, tại em lời?"
Lục Tinh thấy ánh mắt , bao nhiêu lời đều tiêu tan, một lúc lâu mới nhỏ giọng đáp: "Chỉ là sốt thôi, lúc ở nước ngoài thỉnh thoảng cũng như , là em tự khám, cũng quen ..."
Phó Cảnh Sâm trầm mặc ôm cô trong lòng, đặt cằm lên đầu cô, thấp giọng : "Anh xin , để em một ở ngoài ngẩn ngơ lâu như ."
Nhìn , cô độc lập kiên cường, khi cô thật sự kiên cường thì đau lòng.
"Về sốt cảm, ở đây thì đều là chuyện lớn, cho , nhớ ?"
Đó là chuyện trong mấy năm qua họ gì , ngay cả mặt đối phương cũng thấy , trong trí nhớ của cũng giống như tờ giấy trắng , Lục Tinh nhắc đến, cô dựa gần n.g.ự.c , nhẹ nhàng hứa hẹn với : "Vâng, chuyện gì cũng cho em , ...chuyện ăn thì cần ."
Phó Cảnh Sâm theo thói quen sờ sờ lỗ tai cô, thấp giọng : "Được."
Lục Tinh cũng , một lúc lâu cô ngẩng đầu , vẻ mặt chút ngượng ngùng: "Tối qua, đó..."
Phó Cảnh Sâm cau mày, "Anh cho điều tra , em cần lo lắng, về sẽ xảy chuyện như nữa."
Bây giờ nghĩ vẫn còn sợ, Lục Tinh ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, ở đây em cũng lo lắng."
Màn hình di động của Lục Tinh hỏng , vốn cũng bao nhiêu cuộc gọi, sáng sớm lúc tỉnh thì tự động tắt luôn.
Phó Cảnh Sâm sai mua một cái di động mới, thuận tiện mang thêm cái Ipad nữa, chủ yếu sợ cô ở bệnh viện sẽ nhàm chán.
Phó Cảnh Sâm giúp cô cài sim di động mới, Lục Tinh mở máy nhận nhiều tin nhắn, chút nghi ngờ mở xem, phần lớn là tin nhắn hỏi thăm của đồng nghiệp, còn của Diệp Hân Nhiên nữa; cô chút kinh ngạc, bọn họ tay cô gãy viện, còn chuyện cướp nữa chứ?
Phó Cảnh Sâm thấy cô nghịch di động, xoa xoa tóc cô, Lục Tinh ngẩng đầu chớp mắt hỏi: "Anh về công ty ?"
Nếu ngày nghỉ hủy , cũng nên về công ty việc thôi.
Phó Cảnh Sâm việc , điều về công ty, dặn dò cô: "Anh ngoài một lát, buổi tối nếu như về trễ thì em tự ăn cơm, mệt thì ngủ sớm, chuyện gì thì nhờ dì giúp em nhé."
Cô thể chuyện gì chứ, chẳng qua chỉ là thương một tay thôi, ngoại
trừ sinh hoạt chút bất tiện thì cũng ảnh hưởng gì lớn. Lục Tinh gật đầu, "Vâng, em ."
Phó Cảnh Sâm ngoài phòng liền nhận điện thoại của Thời Vực, "Chiếc xe của Lục Tinh động tay động chân, sợ gây tai nạn c.h.ế.t , còn đổ hết dầu ."
Bước chân của dừng , trong phút chốc sắc mặt lạnh , trầm giọng hỏi: "Còn gì nữa?"
"Tìm phóng viên ." "Người đó đang ở ?"
Thời Vực tên một địa chỉ: " và cùng qua đó, thế nào Lục Tinh cũng là nhân viên công ty ."
Lục Tinh nhập hết di động mới, cài đặt phần mềm xong mới đăng nhập các trang mạng xã hội. Đầu tiên là mở weibo, theo thói quen mấy top search, lướt một loạt những chủ đề hot thì chợt ngẩn , cô... lên top search .
Lần thì cô cũng hiểu vì cô viện , còn cô cướp nữa.
Lục Tinh weibo của , nhịn thành tiếng, ừ, Phó của cô hung dữ, cô đồng ý.
Weibo của Lục Tinh ghi rõ là đại diện của công ty truyền thông Thời Quang, những mạng theo status của Tiêu Nghệ và Cảnh Tâm mới mò sang weibo của cô, kể từ tiết mục đó của Phó Cảnh Sâm, cộng thêm mấy cái weibo của Cảnh Tâm , hâm mộ cô... ... cũng nhiều hơn , đại đa là từ bên Cảnh Tâm và Tiêu Nghệ qua đây.
Đương nhiên, bình thường cũng ít mắng cô, điều từ tới nay Lục Tinh quan tâm mấy cái .
Phần lớn những bình luận nhận hôm nay và tin nhắn đều là hỏi thăm cô, Lục Tinh một lát, ngày thường ngoại trừ khi công việc cần thì cô sẽ up weibo, càng để lộ tình huống của bản .
Cô gõ gõ một lúc, mới khó khăn đăng một status: " , cảm ơn
quan tâm, đồng thời hy vọng khi ngoài cẩn thận một chút. [Trái tim]."
Up tấm hình mấy ngày cô chụp cho Tiểu Cáp.
"Oa...Tinh Tinh đột nhiên đăng weibo , bé chó thật dễ thương!"
"Hiếm khi chỉ chú ý đến bóng mặt đất , hai bóng đó, cảm giác Tinh Tinh nhỏ bé rúc trong lòng Phó [mặt chó]."
Lục Tinh vội mở hình xem xem, quả thật hai bóng ...
Tấm là do cô kéo Phó Cảnh Sâm cùng dắt Tiểu Cáp dạo, ngày đó mặt trời , điều là chạng vạng , cho nên cái bóng nhạt, vốn cô chú ý đến điểm , quả nhiên mấy mạng thật tinh mắt.
Cô , thoát khỏi trang cá nhân của , tiếp tục lướt weibo, phát hiện ít suy đoán nguyên nhân cô thương, thể là cướp bóc, chừng bắt cóc nữa, hoặc là cố tình gây thương tích nữa.
Bất kể là bắt cóc cố tình gây thương tích, đều nghiêm trọng hơn cướp bóc nhiều.
Đây cũng là lý do vì Phó Cảnh Sâm bắt tài khoản weibo tung tin xóa bài đăng .