Đã yêu thì không nên chậm trễ - Chương 68

Cập nhật lúc: 2024-08-12 01:35:40
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi kỳ nghỉ kết thúc, Lục Tinh cùng Phó Cảnh Sâm trở thành phố B. Phó Cảnh Sâm bước từ trong thư phòng , tay cầm mấy văn kiện đưa cho cô để kí tên. Lục Tinh một cái, chút lúng túng: "Em thể ?" Bây giờ căn biệt thự cũng sang tên cho cô, còn những thứ khác như cổ phần và bất động sản, theo cô thấy thì cần, cũng chính là cô, bọn họ cũng sẽ rời xa . Phó Cảnh Sâm một tiếng: "Đồ cưới của em cũng đưa cho , là đàn ông, tất nhiên thể thiếu sính lễ."

Lục Tinh nhớ tới cảnh tượng lúc cô ném thẻ lên , càng lúng túng hơn.

Chút tiền đó của cô... đại khái thể mua một căn phòng bên trong biệt thự? Đủ nhỉ? Cô cũng chắc nữa. Phó Cảnh Sâm đưa bút cho cô, trầm giọng : "Nghe lời, kí tên."

Lục Tinh : "Cổ phần của công ty giải trí Hoa Thần và công ty truyền thông Thời Quang chuyển cho em hết cũng nhưng em Phó thị."

Phó Cảnh Sâm : "Cái lấy từ tay Phó Hạo Nhiên đấy."

Lục Tinh chút kinh ngạc, cô còn tưởng chuyện đó xảy lâu . Cuối cùng, Lục Tinh vẫn kí hết. Sau khi kí xong, cô nhịn : "Bây giờ em còn nhiều tiền hơn nhỉ?"

Phó Cảnh Sâm: "Không ."

một tiếng: "Được , thì ."

Buổi sáng ngày thứ hai, Lục Tinh thu xếp xong chuẩn , Phó Cảnh Sâm nhà chờ cô: "Hôm nay đưa em đến công ty."

Bây giờ Lục Tinh vẫn thể lái xe, hình như hôm nay tài xế đến, cô liền gật đầu: "Được."

"Đây đường đến công ty chúng mà?" Lục Tinh ngoài cửa sổ, kì quái hỏi.

Phó Cảnh Sâm về phía , hết sức tự nhiên : "Chúng nhận giấy chứng nhận."

Lục Tinh mờ mịt: "..."

Cô kinh ngạc một lúc : "Chuyện đó, cần tìm ngày mới ?"

Phó Cảnh Sâm : "Chúng kết hôn, ngày nào cũng đều là ngày ."

Lục Tinh phản bác , khóe miệng cong lên: "Bây giờ sớm, cục dân chính còn mở cửa." Buổi sáng lúc họ còn đến 8 giờ, bây giờ mới 8 giờ 15, mặc dù gặp giờ cao điểm lúc sáng sớm nhưng dường như cục dân chính cách chỗ cũng xa lắm. Phó Cảnh Sâm : "Cục dân chính 9 giờ sẽ việc."

Lục Tinh cúi đầu nhẫn kim cương ngón tay, cũng : "Ồ."

Đến cục dân chính mới 8 giờ 30, đợi đến khi nhân viên đến, Phó Cảnh Sâm mới nắm tay Lục Tinh . Nhân viên việc quan sát họ mấy giây, cảm thấy phần quen mắt, nhất là đàn ông tuấn mặc âu phục. Đi mấy bước chợt nhớ , đàn ông từng xuất hiện chương trình kinh tế tài chính mà, trong lòng đột nhiên hưng phấn, đầu bọn họ một cái, bắt gặp ánh mắt của họ, vội vàng : "Hai đến sớm thật đấy, hôm nay cũng ngày đặc biệt gì, ngờ sáng sớm đến đăng kí."

Phó Cảnh Sâm nhạt: "Không còn sớm, chúng đến 20 phút."

Nhân viên việc: "..."

Hôm nay cũng ngày đặc biệt gì, ai sáng sớm sẽ đến chờ ở cửa để đăng kí.

Lục Tinh: "..."

Hiệu suất việc của nhân viên cũng nhanh, mấy đồng nghiệp liền tụm , đưa mắt Lục Tinh và Phó Cảnh Sâm khỏi cục dân chính, thở dài: "Trên thế giới thêm một vị chồng nhưng là của khác."

Lục Tinh và Phó Cảnh Sâm tay cầm sổ đỏ , ngọt ngào cần cũng .

Phó Cảnh Sâm cầm tay cô, dịu dàng : "Đi thôi, đưa em đến công ty." Lục Tinh như một kẻ ngốc: "Được."

Cửa xe đóng Phó Cảnh Sâm rướn sang hôn cô. Khóe miệng Lục Tinh tràn ngập ý , động tác của nhanh mạnh mẽ, cô cho rằng đó sẽ là một cái hôn sâu đầy mãnh liệt. Không ngờ... nhanh chậm. Dù , bọn họ cũng còn nhiều thời gian ở bên . Lục Tinh sờ hai tấm ảnh quyển sổ đăng ký kết hôn, vốn cô định đăng lên khoe với bạn bè, suy nghĩ một chút cũng đăng, cũng khiêm tốn. Kết quả, lướt lướt một lát thấy Phó Cảnh Sâm chẳng bao giờ đăng cái gì, đăng một câu: Kết hôn .

Cô: "..."

Hai phút , cô cũng đăng một cái: kết hôn ^^ Kèm theo đó là hai quyển sổ đăng ký kết hôn.

Rất nhanh, WeChat của hai nhận thông báo liên tục, điện thoại cũng kêu ngừng. Ai cũng bọn họ hành động quá nhanh chóng, Lục Tinh bĩu môi: "Chúng hành động quá nhanh ?"

Phó Cảnh Sâm phủ nhận: "Không nhanh chút nào."

"Vậy... nếu em nước ngoài, dì Cảnh và chú Phó cũng phản đối, thì định bao giờ sẽ tỏ tình với em?" Cô hỏi.

"Sau khi em lên đại học." Anh một tiếng.

Lên đại học cô còn đến 18 tuổi , Lục Tinh ngọt ngào, hỏi: "Vậy khi nào chúng kết hôn?"

Phó Cảnh Sâm cô, thấp giọng : "Sau khi em nghiệp."

hỏi: "Vậy bây giờ muộn ?" "Em cảm thấy muộn ?"

"Em thấy đúng lúc." "Ừ."

Chỉ cần là đó, chuyện gì cũng đều .

rơi suy nghĩ  tại Cảnh Lam Chi vẫn thích cô, bà cũng quan tâm đến hôn lễ. Nếu cô dâu cô, chắc hẳn sẽ như nhỉ?

Cô cân nhắc điều với Phó Cảnh Sâm: "Chúng tổ chức hôn lễ đơn giản chút thì ."

Phó Cảnh Sâm cau mày: "Em đơn giản?" Lục Tinh gật đầu: "Ừ."

Phó Cảnh Sâm cô một lúc trầm giọng : "Chuyện thể theo em."

Lục Tinh nháy mắt một cái, chút hiểu: "Tại ?"

Phó Cảnh Sâm một cách đương nhiên: "Cả đời chỉ cưới một , hôn lễ tất nhiên nhất."

Lục Tinh: "..."

Anh cúi đầu khẽ hôn lên tai cô: "Bây giờ còn đơn giản ?"

Lục Tinh liền lắc đầu: "Không , em cũng hôn lễ thật long trọng."

Lúc Phó Cảnh Sâm mới hài lòng : "Ngoan." 3, Anh Phó đấu với chó.

Từ khi Lục Tinh và Phó Cảnh Sâm kết hôn, địa vị của Tiểu Cáp ở nhà liền tăng lên, ít nhất Phó Cảnh Sâm thấy nó thuận mắt hơn nhiều, tuy nhiên vẫn thích Tiểu Cáp đến gần, càng chạm nó. Mỗi Lục Tinh sờ sờ Tiểu Cáp thì sẽ kéo cô rửa tay khử trùng. Tuy nhiên, những điều cũng hề liên quan đến Tiểu Cáp, từ khi biệt thự, Tiểu Cáp cảm thấy mỗi ngày đều sung sướng. Bởi vì biệt thự một vườn hoa rộng lớn, phòng khách cũng lớn, chỗ nào cũng lớn! Nó nghĩ nó thể vui vẻ chỗ nào cũng , chỉ cần bước phòng bếp, phòng ngủ và thư phòng là .

Lục Tinh cảm thấy dạo Tiểu Cáp càng ngày càng chân chó (1), giống như một buổi tối, Phó Cảnh Sâm đang ôm cô ghế sofa xem phim, Tiểu Cáp đang ở bên của cô, bỗng lớn gan l.i.ế.m dép của Phó Cảnh Sâm, tất nhiên là hậu quả thảm.

(1) Chân chó: nịnh bợ, xun xoe

nhịn Tiểu Cáp: "Nó chỉ lấy lòng thôi, cũng cần hung dữ với nó, kìa, trông mặt của nó đáng thương bao."

Phó Cảnh Sâm cô: "Xin , nhưng hiểu biểu cảm của chó." Khóe miệng cô giật giật.

Phó Cảnh Sâm nhếch khóe miệng, buồn con mèo nhỏ trong lòng gãi gãi cằm cô: "Nét mặt em bây giờ mới là đáng thương."

Lục Tinh nhăn mặt lộ vẻ đáng thương: "Cho nên thỉnh thoảng cũng chấp nhận Tiểu Cáp ?"

Phó Cảnh Sâm : "Anh thấy như thế là quá đủ đối với nó , cho nó chỗ ăn chỗ ngủ , lúc còn đích xuống bếp nấu thịt cho nó, thế giới bao nhiêu con ch.ó mới đãi ngộ như chứ?"

Cô: "..."

Không còn lời nào để .

Thật thì Tiểu Cáp cũng chẳng bao giờ cảm thấy tủi , mỗi ngày đều vui vẻ ở trong vườn hoa, hạnh phúc vô cùng. Vườn hoa đều đặc biệt chăm sóc, nhất là khi mùa xuân đến, hoa trong vườn đều nở rộ. Một hôm nào đấy, Tiểu Cáp ngậm một đóa hoa từ trong vườn mang , ở bên cạnh ghế sofa, đôi mắt đen nhánh chằm chằm Lục Tinh trong n.g.ự.c Phó Cảnh Sâm. Lục Tinh liếc đóa hoa Tiểu Cáp đang ngậm trong miệng, kêu một tiếng từ trong n.g.ự.c giãy giụa chui , mừng rỡ : "Tiểu Cáp tặng hoa cho chị ?"

Cô nhảy đến mặt Tiểu Cáp chìa tay , Tiểu Cáp há miệng một cái, đóa hoa rơi lòng bàn tay của cô. Cô vui vẻ, ôm đầu Tiểu Cáp vuốt một cái, quyết định tối nay cho nó ăn thêm thịt. Phó Cảnh Sâm híp mắt cô đang vui sướng. Con chó ... haha. Buổi tối Phó Cảnh Sâm từ chối nấu thịt cho Tiểu Cáp, Lục Tinh hừ một tiếng, tự nấu. Buổi chiều ngày hôm , Lục Tinh đang ở công ti, Đỗ Tiểu Vi bỗng nhiên gõ cửa phòng việc của cô, nháy nháy mắt : "Lục Tinh, tặng hoa."

Lục Tinh chút kì quái: "Tặng hoa?" Ai tặng hoa cho cô?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/da-yeu-thi-khong-nen-cham-tre/chuong-68.html.]

Đỗ Tiểu Vi mang vẻ mặt bát quái đầy hâm mộ : "Chị cũng kết hôn , hơn nữa là một đàn ông cực phẩm, thế mà đào góc tường, đúng là tự lượng sức ."

Đỗ Tiểu Vi như căn cứ, bởi vì lúc Lục Tinh và Phó Cảnh Sâm yêu cũng thấy cô nhận hoa bao giờ, bây giờ... Hôm nay là ngày gì? Hình như cũng là ngày gì đặc biệt cả? Cho nên cô kết luận hoa nhất định Phó Cảnh Sâm tặng. Tất nhiên Lục Tinh cũng nghĩ như . Đi khỏi phòng việc, thấy một trai trẻ ôm một bó hoa hồng lớn đến, cô bình tĩnh. Ký nhận xong, rút thẻ một cái, phía là chữ ký cứng cáp mạnh mẽ: Phó Cảnh Sâm.

Lục Tinh ngây , Đỗ Tiểu Vi tới gần một cái: "Ồ, đúng là Phó nhà chị, đây là của chồng chị đưa."

Lúc yêu đương ngọt ngào , ngờ khi kết hôn còn ngọt hơn! Đây quả thật là quá ngược chó độc , Đỗ Tiểu Vi đau lòng trở về chỗ . Lục Tinh vẫn trong trạng thái mờ mịt, hình như đây là đầu tiên tặng hoa cho cô, hôm nay là ngày gì? Hình như cũng là ngày gì quan trọng...

Ôm hoa trở về phòng việc, chợt nhớ tối qua Tiểu Cáp tha bông hoa từ trong vườn cho cô, cho nên... là bởi vì Tiểu Cáp?

Bỗng nhiên chút buồn , trong lòng càng ngọt ngào. Cô gọi điện thoại cho , Phó Cảnh Sâm hỏi: "Nhận hoa ?"

Lục Tinh một tiếng, cố ý hỏi: "Nhận , nghĩ đến việc tặng hoa cho em?"

Phó Cảnh Sâm hờ hững : "Em vui vẻ ?" Lục Tinh càng vui vẻ: "Em thích."

Mấy ngày Lục Tinh thể kháng nghị với nào đó: "Có thể đừng tặng hoa cho em nữa ? Ít nhất... tần suất cần nhanh như ."

Cho đến bây giờ Lục Tinh từng đến công ty Phó Cảnh Sâm, một buổi chiều ngang qua, đúng lúc chuyện gì nên đến... cho ngạc nhiên và mừng rỡ. Đỗ xe ở nhà để xe tầng hầm xong, cô mua một ít chiều ở gần đó mới tòa nhà Phó thị. Đứng cửa là một cô gái với dáng dấp tiêu chuẩn, thấy cô thì ngẩn . Tất cả trong công ty đều xem video phỏng vấn của Phó tổng, cũng từng chú ý vụ việc siêu hot Weibo, ở buổi tiệc cuối năm đó cũng gặp Lục Tinh, dĩ nhiên thể nhận cô. Chẳng qua ngờ cô sẽ đến công ty. Đây là đầu tiên! Cô gái suy nghĩ một chút thì cảm thấy kích động. "Phu nhân, chị đến tìm Phó tổng , cần bảo phòng việc gọi điện thoại báo ?" Cô gái cửa híp mắt hỏi. Lục Tinh tiếng phu nhân cho lúng túng, cô cong môi :

"Không cần, để tự tìm ."

Cô gái vội vàng gật đầu: "Được, để đưa chị đến cửa thang máy."

Vừa từ bên trong , Lục Tinh khẽ : "Vậy phiền cô." "Đây là công việc của ." Cô khách khí , thật thì trong lòng đè ép vũ trụ nhỏ đang bát quái, thật sự giống như đang nhanh chóng tám nhảm với các đồng nghiệp mấy câu. Đang chuẩn thang máy, Lục Tinh chợt nhớ là phòng việc của ở tầng mấy, cô vốn là vợ ... Ngay cả điều cũng , chợt cảm thấy hổ. Không thể gì khác cô đành xoay hỏi cô gái đó: "Phó tổng việc ở tầng mấy?"

Cô gái cửa sửng sốt một chút, nhưng phản ứng nhanh, mỉm : "Ở tầng 15."

Lục Tinh thang máy, cô gái cửa trở về vị trí của , chuyện với một khác cũng ở gần đó: "Aaaa, Phó tổng phu nhân Phó tổng việc ở tầng mấy, dường như thể thấy địa vị của Phó tổng ở nhà..."

"Cô suy nghĩ nhiều quá đấy. Địa vị của Phó tổng ở nhà tuyệt đối giống như ở công ty , xem mặt thì , mỗi ngày thấy khuôn mặt trai như , thể ngưỡng mộ ?"

" thư kí riêng , khi kết hôn tính tình Phó tổng cũng lên..."

"Bởi vì hồi Phó tổng gần nữ sắc, dục vọng thỏa mãn, bây giờ... Cô hiểu ?"

"Ha ha ha ha ha..."

Lục Tinh từ thang máy, cô bước từ hành lang ngoài, đúng lúc gặp trợ lý của Phó Cảnh Sâm, thấy cô cũng ngẩn một lát: "Phu nhân, tới đây?"

Được , cô tiếng "Phu nhân" cho lúng túng: " ngang qua nên thuận tiện đến... một chút."

Trợ lý : "Thì là như , Phó tổng còn đang họp, đưa cô đến phòng việc ."

Lục Tinh gật đầu: "Được."

Trợ lý lắc lắc văn kiện tay : " lên tầng lấy văn kiện, lát nữa mang xuống phòng họp ở tầng 11."

Lục Tinh một cái, quấy rầy công việc của , yên lặng bước nhanh hơn, trong phòng việc mới với : "Anh cứ việc ."

Trợ lý gật đầu: "Vậy cô việc gì thì thể bảo thư kí ở bên ngoài." "Được." Cô gật đầu.

Trợ lý khỏi phòng việc, dặn dò hai thư kí ở bên ngoài: "Mang cho phu nhân... một ly nước trái cây ."

Ngoài cửa chính là thư kí riêng mà cô gái ngoài cửa nhắc đến, cũng nhận tin tức, lúc Lục Tinh qua cô cũng hưng phấn. Đáng tiếc Phó tổng họp, thể thấy hai ở chung với . Thư kí nghiêm mặt : "Vâng."

Không lâu khi trợ lý , Lục Tinh thấy tiếng gõ cửa, chút căng thẳng, cuối cùng vẫn dậy mở cửa. Thư kí ngoài cửa thấy cô đích mở cửa, chút sững sờ: "Phu nhân, mang nước tới cho chị uống."

Lục Tinh nhận ly nước trái cây, mỉm : "Cảm ơn."

Sau khi thư kí ngoài, lập tức bát quái với đồng nghiệp: "Đây là đầu tiên phu nhân của Phó tổng đến công ty, may mà Phó tổng gần nữ sắc, giữ , ở công ty chỉ thấy uy nghiêm chứ hề scandal."

Đồng nghiệp cũng hưng phấn: "Chỉ là Phó tổng đang họp chắc đến chứ?"

Thư kí híp mắt: "Đây chính là để tạo sự ngạc nhiên vui mừng đó."

Đồng nghiệp : "Chúng còn là chó độc nữa ? Bị hành hạ mà còn hưng phấn quá đà."

Thư kí: "..."

Bát quái cũng !

Trợ lý mang văn kiện đến phòng họp, nhỏ bên tai Phó Cảnh Sâm: "Phu nhân đến, đang chờ ở phòng việc."

Phó Cảnh Sâm ngẩn một chút, đó khẽ cong môi. Cuộc họp diễn nhanh, đến nửa tiếng kết thúc. Trợ lí lưng Phó Cảnh Sâm thầm nghĩ: Anh là chó độc , mỗi ngày theo Phó tổng, thấy Phó tổng gọi điện thoại cũng là một loại hành hạ, nếu hôm nay phu nhân của Phó tổng đến thì ít nhất nửa tiếng nữa cuộc họp mới kết thúc. Phó Cảnh Sâm đẩy cửa phòng việc, thấy Lục Tinh đang dựa lưng ghế sofa, khẽ đến: "Sao hôm nay đến công ty ?"

Trước cũng từng hỏi cô mấy , đến công ty chờ , cô đều trả lời là .

Cho nên hôm nay thấy cô tới, ngạc nhiên. Lục Tinh ngẩng đầu , tủm tỉm: "Đi ngang qua chỗ , tan ca sớm về nhà cũng việc gì nên em đến xem một chút... tạo bất ngờ cho ."

Quả thật bất ngờ, còn vui mừng nữa. Anh xuống bên cạnh cô, khoác tay lên vai cô, Phó Cảnh Sâm cúi hôn khẽ cắn môi cô.

Lục Tinh kêu: "A..."

Lời kháng cự kịp nuốt xuống.

Một lúc lâu Phó Cảnh Sâm mới buông cô , Lục Tinh đỏ mặt sờ môi chút tê dại, nhỏ giọng : "Chỗ là phòng việc..."

Phó Cảnh Sâm nhướng mày, bật : "Đây là phòng việc của , nào dám ."

Được , đây là địa bàn của , là ông chủ, cái gì thì chính là cái đó. Phó Cảnh Sâm hôn lỗ tai cô, mới lên: "Anh còn một chút công việc xử lý, em chờ một chút, tối nay chúng đến nhà hàng Feast ăn cơm."

Lục Tinh ngoan ngoãn gật đầu, liếc sang bữa chiều mang tới, hỏi : "Anh đói ? Em mua chút đồ ăn tới nhưng hình như nguội mất ."

Cô mua sủi cảo chiên cùng với xíu mại, chờ lâu như , trong phòng điều hòa, bây giờ cũng nguội

Phó Cảnh Sâm : "Bên ngoài lò vi sóng đấy."

Lục Tinh xách túi lên, Phó Cảnh Sâm cũng theo: "Anh dẫn em ."

Lục Tinh lắc đầu: "Anh việc , em gọi trợ lý của đến giúp cũng ."

Cô đẩy một chút: "Không cần thật mà, cứ việc của ." Phó Cảnh Sâm khẽ : "Thôi ."

Trợ lý ở bên ngoài thấy Lục Tinh về phía thì vội vàng đến: "Phu nhân cần gì?"

Lục Tinh hỏi: "Lò vi sóng ở chỗ nào ?"

Trợ lý đồ tay cô, rõ to: "Giao cho ." Lục Tinh một tiếng: "Anh dẫn ."

Thật thì cô mua nhiều hơn hai hộp, khi hâm nóng xong thì đưa cho trợ lý hai hộp còn chỉ lấy một phần. Trợ lý vui vẻ nhận lấy chợt nghiêm túc hỏi: "Phu nhân, bạn đang tìm bạn trai, bây giờ còn tìm nữa ?"

Lục Tinh: "... Không tìm nữa."

Hình như trợ lý hình như thất vọng: "Thật ?" Lục Tinh: "... Ừ."

Khi trở phòng việc Lục Tinh hỏi Phó Cảnh Sâm: "Trợ lý của còn độc ?"

Phó Cảnh Sâm bật : "Cậu với em ?" "Anh ... nhưng cũng coi như là ..." "Quả thật vẫn còn là chó độc ..."

"..."

Loading...