Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-08-16 10:06:01
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mắt thế nhân, Tam Hoàng tử là một sự tồn tại ôn văn nhã nhặn, bao thanh niên tài tuấn lấy gương. Tương truyền học vấn uyên bác, thiên văn tường địa lý, còn từng du học khắp nơi, trong giang hồ cũng nổi danh lẫy lừng.
Chẳng trách, Lâm Tiêu nghĩ, nếu là Hoàng đế, tự nhiên cũng thích một kế vị như . Thái tử thì thật sự vô dụng ? Nếu đúng là , vì bách tính ủng hộ ? Hắn chuyện sâu sắc với Ngũ Tự, bất kể bọn họ xuất phát từ mục đích gì, nhưng tấm lòng vì dân là chân thành. Tiếng lành đồn xa của bách tính một sớm một chiều mà truyền tụng , thể thấy dù chỉ là diễn kịch, nhân đức của Thái tử cũng vang danh.
Như là đủ , Lâm Tiêu nghĩ, tranh đấu trong hoàng gia xưa nay thể sánh với gia đình bình thường, đó đều là chín phần c.h.ế.t một phần sống. Thái tử trong cảnh hiểm nguy như mà vẫn giành sự yêu mến của bách tính, ngoài việc bọn họ sẽ tuyên truyền , thì hẳn cũng ít việc thực tế. Thế nhưng dù , vẫn c.h.ế.t rõ ràng, lẽ là mệt mỏi , tranh đấu nữa chăng, Lâm Tiêu thở dài một tiếng.
“Thân thể Đại ca ngày càng bình phục, vì còn thở dài than ngắn?” Tam Hoàng tử Vệ Hiển Dục nâng chén nhấp nhẹ, tư thái tao nhã.
Lâm Tiêu thể thừa nhận, huyết mạch hoàng thất các triều đại luôn là nhất, chẳng trách các Hoàng tử đều xí, dù tướng mạo bình thường, sự giáo dưỡng từ nhỏ cũng giúp họ thêm nhiều điểm. Tam Hoàng tử mắt cũng là như . “Nghĩ đến bao năm giường, cứ như một giấc mộng. Thật hâm mộ Tam thể khắp nơi du ngoạn, vẫn luôn hướng về giang hồ, nhưng từng thực sự tiếp xúc.”
“Có gì ? Chờ Hoàng khỏe mạnh, cũng thể trượng kiếm giang hồ một .”
“Thật sự thể ?” Lâm Tiêu vẻ mặt hớn hở, “Đến lúc đó, còn nhờ Tam giúp đỡ tiến cử một vài hào kiệt giang hồ.”
“Đó là tự nhiên.” Tam Hoàng tử nghĩ một lát, “Trong phủ của cũng vài giang hồ. Nếu Hoàng hứng thú, chi bằng khi rảnh rỗi ghé qua phủ một chuyến.”
“Như thật .” Lâm Tiêu xoa xoa tay định dậy, “Chúng khi nào thì ?”
“Hoàng cần vội.” Tam Hoàng tử nhịn , “Bọn họ đều là thanh khách trong phủ của , vẫn luôn ở đó, cần gấp gáp. Hoàng khi nào hứng thú với giang hồ đến ?”
Lâm Tiêu sững , thôi, Tiểu Hồng đang hầu hạ bên cạnh bật thành tiếng, “Thái tử điện hạ mấy hôm rảnh rỗi vô sự, xem mấy cuốn tiểu thoại bản, đều là kể về giang hồ, từ đó về vô cùng khao khát.”
Tam Hoàng tử chỉ nghĩ chiêu mộ vài giang hồ, thầm nghĩ đúng là kẻ si mộng, bản còn từng lăn lộn trong giang hồ, thể hợp khẩu vị với giang hồ . Nào ngờ chỉ là xem tiểu thoại bản… Trong ấn tượng của , Hoàng là đầu óc như , dường như gì đó đúng. điều đó thì chứ, cho tiến cử trong phủ , cũng vô dụng. Giang hồ gần mà xa, thể dễ dàng hòa nhập ? “Thực giang hồ vẫn hiểm ác, trong tiểu thoại bản thể tin .”
“Vậy cũng thật một phần ?” Lâm Tiêu nhướng mày, tự nhiên cũng thấu tâm tư của Tam Hoàng tử, thật sự cho rằng ngu ngốc ?
“Ừm, một phần nhỏ. Chờ Hoàng đến phủ của , để những thanh khách đó kể chi tiết cho . , hai tháng nữa là ngày đại hỉ của Hoàng . Hoàng giờ thể cũng khỏe , Lễ bộ khôi phục bộ nghi lễ. Hoàng cần nghỉ ngơi nhiều, hôm đó sẽ bận rộn cả nửa ngày đấy.”
Quả nhiên là đến để khoe khoang, Lâm Tiêu nghĩ. Tam đang công khai cho , chỉ kiểm soát triều đình, mà ngay cả hôn lễ của cũng thể kiểm soát. “Phiền Tam giúp trông coi nhiều hơn, thể lúc lúc , chỉ mong đến lúc đó thể chống đỡ .”
Hai trò chuyện uống , cũng đến hôn sự của Tam Hoàng tử, “Mấy hôm phu nhân Uy Viễn Hầu cung thỉnh an mẫu hậu, gả đích tiểu thư của Hầu phủ cho Trắc phi. Mẫu hậu niệm tình Hoàng bên cưới Tam tiểu thư, nên đồng ý.” Tam Hoàng tử ngừng một lát, “ Uy Viễn Hầu đích tiểu thư hiền lương thục đức, hôm đó may mắn gặp mặt, thực sự thích…”
“Không , chúng , cưới hai chị em họ, chẳng là giai thoại ? Hà tất bận tâm là trưởng thứ.” Lâm Tiêu Vệ Hiển Dục lộ mà dám lộ nụ , trong lòng khẩy, đồ ngốc, đúng lúc của thời đại , để ý là đích thứ? Ta cưới thứ nữ của nhà chính phi thì , đó thể là hy vọng để rời khỏi thời đại , còn mong cưới nàng .
“Như , xin mạn phép .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-11.html.]
“Tam thật may mắn, gặp ý trung nhân. Huynh đến giờ vẫn cô nương cưới diện mạo thế nào, phẩm hạnh …”
“Hoàng yên tâm, vị Tam tiểu thư từng cùng phu nhân Uy Viễn Hầu cung thỉnh an, gặp một , dáng vẻ tuyệt đối khuynh quốc khuynh thành, chỉ là…” Tam Hoàng tử ngừng .
“Chỉ là gì?”
“Chỉ là nữ tử từng lăn lộn trong giang hồ, Hoàng hẳn là thể chuyện hợp với nàng . Còn về quy củ gì đó, từ từ dạy là .” Ngụ ý là, vị cô nương chẳng quy củ gì.
Lâm Tiêu cau mày, công khai phỉ báng một cô nương như , lời từ miệng Hoàng tử , nếu cẩn thận truyền ngoài, vị cô nương sẽ còn mặt mũi nào nữa. Nếu nàng đến từ hiện đại thì vấn đề gì, nhưng nếu là cổ đại, Thái tử cũng thể cưới nàng. Tâm tư của vị thật sự độc địa.
“Khải bẩm Điện hạ, Gia Thiện Công chúa đến phủ thăm hỏi.” Tiểu Lục từ ngoài điện bẩm báo.
“Gia Thiện Công chúa?” Lâm Tiêu mơ hồ, trong cung hai vị Công chúa, nhưng đều mấy bận tâm, vị Gia Thiện Công chúa thiết với Thái tử đến ?
“Thì là Nghi Lâm, nàng vẫn luôn tình cảm sâu nặng với Hoàng . Đây , mới từ lăng tẩm trở về, liền đến thăm .”
Lâm Tiêu thở dài một , lúc Ngũ Tự ở đây, ứng phó với vị Gia Thiện Công chúa quen với Thái tử như thế nào.
“Công chúa mời .” Một giọng từ ngoài điện truyền đến, Lâm Tiêu thở phào nhẹ nhõm, Ngũ Tự tự dẫn Công chúa đến .
“Nghi Lâm bái kiến Hoàng .” Một nữ tử bạch y thướt tha bước , tiên hành lễ với Lâm Tiêu, đó sang một bên, “Bái kiến Tam Hoàng , Tam Hoàng cũng đến thăm Thái tử ?” Dường như ngạc nhiên.
Tam Hoàng tử nhất thời nên lời, “Tự nhiên, Hoàng đến , Hoàng đến ?”
Lâm Tiêu vuốt trán cạn lời, còn Ngũ Tự một bên tủm tỉm , Lâm Tiêu cảm thấy nụ của ý vị thâm trường.
“Được , các ngươi thể đến thăm Hoàng , Hoàng trong lòng thật sự vui. Hôm nay Hoàng tự bếp, nấu cho các ngươi hai món thế nào?”
Lời ba mặt đều chấn động, Lâm Tiêu thở phào nhẹ nhõm, nghĩ bụng mà các ngươi chấn động ? Cuối cùng các ngươi cũng còn bận tâm đến chuyện khác và hỏi những chuyện cũ mà nữa . Hù c.h.ế.t các ngươi!
“Thái tử ca ca ?” Nghi Lâm giật , thậm chí còn gọi cả biệt danh thuở nhỏ .
“Hoàng, Hoàng nấu cơm ?” Sao thể chứ? Nam tử nhà thường còn bếp, huống hồ là Thái tử.
“Thái, Thái tử điện hạ…” Ngũ Tự vị Thái tử mới nhậm chức gì.