Đặc công xuyên không: Duyên phận oan gia - Chương 172: Vào Bái Y tộc
Cập nhật lúc: 2025-08-18 09:25:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bái Y tộc từ đến nay vẫn luôn hỏi thế sự, coi như là điển hình của việc tránh đời ẩn cư. Bởi vì thuật nuôi cổ độc đáo của họ, cùng với thánh thảo trong tộc, thường xuyên các bộ tộc khác xung quanh nhòm ngó, vì thế bọn họ di cư nhiều , cuối cùng đến thung lũng để nghỉ ngơi và sinh sôi. Thung lũng tương đối kín đáo, hàng rào tự nhiên, khiến bọn họ trải qua ít ngày tháng an bình.
Thế nhưng từ khi nào, tộc trưởng nhận thấy điều đúng. Những trẻ tuổi trong tộc trở nên đầy sức sống và năng lượng, đây là chuyện , nhưng từng một lòng cao hơn trời, thậm chí ngoài du lịch, ở trong tộc của nữa. Đối với Bái Y tộc mà , tộc nhân ngoài trở về, là một chuyện hề nhỏ. Bí thuật nuôi cổ của Bái Y tộc truyền ngoài, hơn nữa nhiều nơi thể nuôi cổ, chỉ thể ở trong tộc. Thế gia nuôi cổ khi dạy cho hậu nhân, sẽ bắt đầu từ khi còn thiếu niên. Khi xác định thiếu niên sẽ con đường nuôi cổ, mới bắt đầu truyền thụ bí thuật, nếu , thì học, đến thời điểm thích hợp thể rời .
Bái Y tộc mấy năm xảy một trận nội loạn, một thanh niên tập hợp , rằng học cổ độc nữa, ngoài du lịch. Đây quả thực là một chuyện động trời, mặc dù cuối cùng các trưởng bối trong nhà ngăn cản, nhưng Bái Y tộc dường như chính từ lúc đó bắt đầu đúng. Bây giờ nghĩ , nhất định là vị Thiện trưởng lão gì đó hoặc gì đó.
Tộc trưởng giành tự do, liền bắt đầu thanh trừ của Hắc Ưng phái, đa tộc nhân giam giữ, hầu như mỗi nhà mỗi hộ đều hai của Hắc Ưng phái canh giữ, tộc trưởng tốn nhiều sức lực mới miễn cưỡng giải thoát tộc nhân của , phần lớn vẫn là nhờ sự giúp đỡ của hai vị Thánh nhân và ám vệ.
“Bạch tộc trưởng, trận pháp trong Tấn Lâm thể giúp phá , chủ tử nhà đang vội vàng .” Ám vệ vẫn trong bộ dạng quản gia, bọn họ nhận thấy động tĩnh bên Tấn Lâm, Thái tử điện hạ hành động .
“Không tiến là…”
“Chủ tử nhà trúng cổ, mời tộc trưởng giải cổ.”
“Đương nhiên .” Bái Y tộc trưởng thấy ám vệ chịu , Ngũ Thánh giúp đỡ, cộng thêm việc đó trong trấn quân đội đóng giữ, lờ mờ đoán là ai.
“Lệnh công tử cũng , nhất định sẽ cùng trở về.” Ám vệ an ủi.
Bái Y tộc trưởng khẽ gật đầu, trong lòng than khổ ngớt. Bái Y tộc xưa nay hỏi thế sự, xem , đối phương cứu con trai ông, còn cứu Bái Y tộc ông, nếu yêu cầu gì, ông cũng lý do gì để đồng ý, hơn nữa món nợ ân tình chỉ giải cổ là thể trả hết .
Môn nhân Hắc Ưng phái trong Tấn Lâm vẫn chủ tử của bắt, vẫn án theo kế hoạch ban đầu mà khởi động trận pháp, bọn họ thấy những kẻ tiến rừng chỉ hơn mười , mà bọn họ hơn trăm , căn bản đặt mắt. nhanh bọn họ nổi nữa, bởi vì bọn họ phát hiện của Bái Y tộc cũng tiến Tấn Lâm.
Lâm Tiêu và Âu Dương Yên tiếng động truyền từ trong rừng, đều chút mơ hồ, đoán tình hình bên trong thế nào. Đột nhiên bọn họ thấy một giọng phá mà đến, tới! “Bảo vệ Thái tử!” Có hét lớn một tiếng, những xung quanh lập tức bao vây lấy hai họ.
“Thái tử và Tiểu Âu Dương theo , đưa hai ngươi gặp một .”
“Ấy?” Âu Dương Yên là giọng của Lâm Thánh nhân, vội vàng hiệu cho đừng hoảng sợ.
Lâm Tiêu và Âu Dương Yên hai vị Thánh nhân dẫn từ phía Tấn Lâm Bái Y tộc, những còn đợi khi phá trận mới tiến . Lâm Tiêu hớn hở hỏi, “Bắt chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dac-cong-xuyen-khong-duyen-phan-oan-gia/chuong-172-vao-bai-y-toc.html.]
“Hừ!” Lâm Thánh nhân hừ lạnh, còn tưởng bọn họ là thủ hạ của ?
“Hai vị Thánh nhân vất vả , nếu thành công, sẽ xây cho năm vị Thánh nhân một trang viên lớn ở Hoàng thành, thu thập đủ các loại dược liệu và cổ trùng từ khắp thiên nam địa bắc, Thánh nhân hài lòng ?” Âu Dương Yên nhân cơ hội an ủi một phen.
Sắc mặt Lâm Thánh nhân lúc mới khá hơn, Âu Dương Yên một cái, coi như nàng điều. Lâm Tiêu ở một bên nhịn , lão ngoan đồng lão ngoan đồng, đôi khi già cũng thích giở trò trẻ con. Hắn Lâm Thánh nhân tại đến đón bọn họ , đám Hắc Ưng phái đều là trùng, nhanh chóng thẩm vấn để tránh phát sinh biến cố, nhưng bọn họ thể tự thẩm vấn, chỉ thể đợi Thái tử đến. Lâm Thánh nhân sợ chậm trễ sinh biến, nên dứt khoát đến đón bọn họ.
“Hắc Ưng phái năm đó diệt tộc, thật sự chỉ còn một ?” Lâm Tiêu suy nghĩ một lát, vị trong Hoàng thành, liệu cũng là của Hắc Ưng phái ?
“Tự cổ phàm là diệt tộc, đều kẻ sót .” Âu Dương Yên tiếp lời, “Việc trảm thảo trừ căn , thật sự khó .”
Lâm Tiêu gật đầu, quả thực khó, năm xưa những cao thủ giang hồ đó cũng dám chắc Hắc Ưng phái diệt tộc, bây giờ càng thể. “Chỉ cần thể xác định mối quan hệ của bọn chúng với vị đài cao, thì việc sẽ dễ giải quyết.” Thân phận của vị đó ngoài Hoàng hậu , nếu còn khác , thì bí mật sớm muộn gì cũng sẽ công khai. Chỉ cần truyền một chút phong thanh, là thể khiến bọn chúng nghi kỵ lẫn , gà chó yên.
Lâm Thánh nhân dẫn hai đến nhà tộc trưởng, vẫn là chính sảnh trong trạch viện. Ô Thiện trói ghế, chiếc áo choàng đen cởi bỏ, mũ đương nhiên cũng đội. Bạch Y tộc trưởng vẫn đang ngây , mãi đến khi Ô Thiện lộ chân diện mạo, ông mới xác nhận đó thật sự là Thiện trưởng lão, dù khí chất khác biệt, nhưng dung mạo đến bảy phần tương tự. Họ vốn giỏi dịch dung, thể bảy phần thì đủ để xác định là cùng một . Ông cảm thấy quá sơ suất, năm xưa thấy thì nên truy tra đến cùng, chứ như bây giờ khác xâm nhập, mặc sức thịt cá. May mắn vẫn còn Ngũ Thánh.
Lâm Tiêu và Âu Dương Yên tiên hành lễ với Lý Thánh nhân, đó gật đầu với ám vệ, hàn huyên vài câu với Bạch Y tộc trưởng, lúc mới về phía Ô Thiện.
“Trông khá giống Trung Nguyên đấy. Tổ tiên của tộc các ngươi chắc là hậu duệ của những cuộc thông hôn giữa Trung Nguyên và Tây Vực ?” Lâm Tiêu quanh hai vòng, lơ đãng hỏi.
“Ha ha, đúng là cách tự tô điểm cho .” Ô Thiện khẩy.
Lâm Tiêu vô cùng cạn lời, cái gì mà tự tô điểm cho ? Chẳng lẽ Trung Nguyên ? “Ngươi sẽ tổ tiên ngươi là ở tận phía Tây xa xôi nữa chứ? Bọn họ trông vẫn chút khác với ngươi, sống mũi cao hơn, mắt màu xanh lam, hoặc vàng kim, hoặc xám đậm, còn ngươi con ngươi đen nhánh thuần túy. Màu tóc của họ cũng khác chúng , ngươi cho rằng ?”
Ô Thiện im bặt. Hắn quả thật cho rằng mắt , nhưng cũng sớm đoán là Thái tử Nam Ninh, song những Tây phương thuộc quốc của Nam Ninh, nên từng ai đặt chân lên đất Trung Nguyên, Thái tử ?
“Sao ư? Đương nhiên là phụ hoàng của cho . Trước khi ngoài, còn dặn dò, cần thông thương với Tây Vực, nên phong thổ nhân tình ở đó đều rõ…”
“Thông thương?” Ô Thiện biến sắc, “Đừng đùa nữa, Nam Ninh các ngươi sẽ mở cửa ải thông thương với Tây Vực ?”
“Tại thể?” Lâm Tiêu lạnh nhạt liếc , “Được , với ngươi những điều gì? Hắc Ưng phái sớm diệt vong , khuyên ngươi cũng nên từ bỏ thôi, chẳng lẽ ngươi còn trông mong ai đến cứu ngươi? Ai đến giúp ngươi hưng bang kiến tộc? Ngươi lẽ lòng , nhất là lòng Trung Nguyên, một ở vị trí cao lâu thì thể nào hạ xuống nữa. Nam Ninh đại quốc mênh mông, ai cũng chiếm đoạt, khi đoạt thì càng độc chiếm thiên hạ, nào lý lẽ gì mà buông tay?”